Trần Lạc Thần nghe vậy thì vui mừng khôn xiết, vội vàng đồng ý, nếu thật sự học được Ngũ Liệt Long hoàn chỉnh nhất thì chẳng phải trong chốc lát có thể giết được Tần Hành sao? Ngoài ra, Trần Lạc Thần còn phải cảm ơn người Phong Như Trần Đối với ân cứu mạng, đương nhiên sẽ đồng ý vô điều kiện với các yêu cầu của ông.
Nửa ngày sau…
Sau nửa ngày, vết thương của Trần Lạc Thần đã lành
với sự giúp đỡ của Phong Như Trần.
Và Phong Như Trần cũng đã dạy cho Trần Lạc Thần tất cả Ngũ Liệt Long và các môn công pháp mà ông đã học trong suốt cuộc đời của mình.
Phong Như Trần chỉ yêu cầu Trần Lạc Thần với một điều kiện.
Hơn nữa, điều kiện này vốn là Trần Lạc Thần định làm, chính là giết Tần Hành.
Trần Lạc Thần hoàn toàn không cần học Ngũ Liệt Long, bởi vì khi Phong Như Trần truyền hết lại cho Trần Hạo, thì Trần Lạc Thần đã tự mình lĩnh hột hết tất cả, nói cách khác là biết hết tất cả năng lực của Phong Như Trần.
“Trần Hạo, tất cả mọi thứ ta biết đều đã truyện thụ lại hết cho ngươi, và ta cuối cùng cũng có thể toại nguyện … Mọi chuyện còn lại trông cậy vào ngươi!”
Truyền thụ hết các môn công pháp, Phong Như Trần ngay tại một bên trong hốc cây để lại một vài câu nói, sau đó liền không còn động tĩnh nào nữa.
Đúng như tên gọi, Phong Như Trần bây giờ giống như cát bụi và gió, cuối cùng có thể chết khi về già.
Nhưng trước đó, Trần Lạc Thần phải giết Tần Hành, để cho nguyện vọng cuối cùng của Phong Như Trần được yên nghĩ.
“Phong Như Trần tiền bối, Trần Lạc Thần nhất định sẽ không để cho người thất vọng!”
Trần Lạc Thần đứng tại hốc cây bên ngoài, ngửa đầu nhìn trước mắt cây đại thụ che bầu trời, thần sắc ngưng trọng, và nói với giọng điệu kiên định.
Nói xong, Trần Lạc Thần cúi đầu rồi rời đi.
“Chủ nhân, chúc mừng ngài, cuối cùng ngài đã tiến vào cảnh giới Chí tôn!”
Sau khi rời đi, Kiếm Hồn trong cơ thể nói với Trần Lạc Thần chúc mừng.
Sau khi có được các môn công pháp của Phong Như Trần, Nguyên Thần trong cơ thể Trần