Đúng lúc này, mấy nhân viên cảnh sát đi vào trong, rồi chỉ về phía bọn họ hỏi.
“Đúng, là bọn họ!”
Đi sau cảnh sát là một chàng trai quấn băng gạc trên đầu, hung hắn chỉ về phía Đinh Hạo nói.
Cuối cùng Trần Lạc Thần cũng nhìn thấy rõ người này là ai rồi.
Đây chẳng phải là Mã Phi à?
Tình huống hiện tại đã cho thấy rõ, sau khi Đinh Hạo đánh Mã Phi, chắc chắn Mã Phi đã báo cảnh sát khi băng bó xong vết thương, xem ra cảnh sát đã dựa vào camera giám sát trên đường phố thương nghiệp Kim Lăng để tìm tới đây.
Dù gì Đinh Hạo cũng đang ở trong một phòng bao nhà hàng gần phố thương nghiệp Kim Lăng.
“Được, mời các cô cậu đi theo chúng tôi một lát!”
Nhân viên cảnh sát lạnh lùng nói.
Mấy người Đinh Hạo và Lý Thi Hàm nhất thời hơi lo sợ.
Mặc dù giờ Đinh Hạo cảm thấy mình rất lợi hại, nhưng dù gì anh cũng rất chột dạ khi đã ra tay đánh người.
Nhưng vẫn mạnh miệng nói: “Đi thì đi, nhưng hai tiếng sau các anh phải thả chúng tôi đi!”
“Ha ha, tốt lắm, để tôi xem cậu đánh em tôi rồi, thì hai tiếng sau cậu được thả thế nào?”
Đúng lúc này, một người phụ nữ khoanh tay trước ngực đi tới, hống hách nói.
“Chị, chính anh ta đã đánh em!”
Mã Phi ngoan ngoãn đứng sau người phụ nữ.
“Em cứ yên tâm, chị đã nói chuyện này với đội trưởng Chi rồi, chắc chắn anh ấy sẽ lấy lại công bằng cho em!”
Người phụ nữ nói.
Câu nói này đã chứng tỏ, gia đình Mã Phi cũng có chút quan hệ, hơn nữa còn không đơn giản.
Điều này càng khiên Đinh Hạo căng thẳng hơn.
Lý Thi Hàm cũng không ngờ, Mã Phi lại có một người chị lợi hại như thế.
Mà người phụ nữ này.
Sau khi lạnh lùng liếc nhìn Đinh Hạo, cô ta hờ hững nhìn lướt qua mấy người đang ăn cùng anh ta.
Rồi cô ta không khỏi trợn tròn mắt, hơi ngạc nhiên hỏi: “Trần Lạc Thần, sao cậu cũng ở đây?”
Trần Lạc Thần cũng rất bất ngờ.
Người phụ nữ trước mặt chính là Mã Hiểu Vân – chị họ Mã Tiểu Vũ, anh càng không ngờ Mã Phi lại có quan hệ với Mã Hiểu Vân.
Trần Lạc Thần biết rõ Mã Hiểu Vân không có em trai.
Chết tiệt, nói vậy là, một bên là bạn học thời cấp ba của anh, một bên là người thân của Mã Tiểu Vũ, chứ chẳng có ai xa lạ.
Trần Lạc Thần không khỏi gượng cười.
“À, tôi chỉ tới đây ăn bữa cơm thôi!”
“Hừ, được lắm, không ngờ cậu lại ăn cơm cùng người đánh em trai tôi, xem ra tên nghèo hèn nhà cậu cũng liên quan đến chuyện này, uổng công sau này tôi đã quan tâm cậu như thế!”
Mã Hiểu Vân sầm mặt nói.
Nói thật, từ lần trước cùng em gái mời mấy người Trần Lạc Thần ăn cơm, Mã Hiểu Vân đã rất oán hận với anh khi anh còn chưa ăn xong đã bỏ về trước.
Hơn nữa hôm đó điều làm mình lúng túng nhất là, cô vốn định để bạn học cấp ba của mình ra oai một chút, nhưng cuối cùng, không biết mấy bạn nữ của Tiểu Vũ đã xảy ra chuyện gì, mà chụm đầu vào bàn tán điều gì đó.
Hoàn toàn phớt lờ bạn học mình.
Làm cô rất lúng túng.
Tất nhiên Mã Hiểu Vẫn sẽ đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Trần Lạc Thần – kẻ đầu sỏ không biết điều này.
Không ngờ, hôm nay cô lại gặp mặt anh trong hoàn cảnh này.
Hừ, lúc em bị đánh, mấy người này cũng có mặt ở đó.”
Mã Phi liền bổ sung.
“Được rồi, mọi người đừng nói nữa, có chuyện gì thì lát nữa về đồn rồi nói, tất cả đi theo chúng tôi một chuyến!”
Cảnh sát dẫn hết tất cả về đồn.
Trần Lạc Thần cảm thấy rất bực, thật xui xẻo.
Nhưng giờ anh còn có thể nói gì được.
Bọn họ đến cục cảnh sát là để lấy lời khai. Có video từ camera ở đấy, Đinh Hạo không muốn thừa nhận cũng không được.
Rồi mấy người bọn họ được xếp vào một căn phòng nhỏ, đợi kết quả xử lý.
“Giờ chúng ta phải làm sao đây Đinh Hạo? Anh nói thử xem liệu tôi có bị lập án cùng anh không? Tôi vừa mới thi đậu giáo viên, còn chưa nhậm chức nữa, nếu lập án, chắc chắn trường học sẽ đuổi việc tôi!”
Trong phòng giam, Trần Lâm hoảng sợ nói.
“Anh không biết, dù gì lần này chúng ta cũng đánh anh ta bị thương, có chứng cứ xác thực, hơn nữa chị… chị Mã Phi còn rất lợi hại!”
Lý Thi Hàm cũng hơi hốt hoảng rồi.
Bởi vì vừa nhìn là biết Mã Hiểu Vân không phải là người phụ nữ dễ trêu.
Cô lại nhìn tình cảnh hiện tại, Đinh Hạo sốt ruột đến mức sắc mặt trắng bệch, đi qua đi lại như người chưa từng trải qua biến cố lớn.
Trong lòng Lý Thi Hàm cũng hơi thất vọng.
Từ chuyện lúc nãy, cô đã biết chị Mã Phi là người phụ nữ rất lợi hại, có địa vị xã hội trong Kim Lăng.
Điều này chứng tỏ Mã Phi cũng là người có thực lực.
Sau khi suy xét mọi vấn đề, Lý Thi Hàm hơi hối hận nghĩ, có phải mình đối xử quá tàn nhẫn với Mã Phi không?
Ngộ nhỡ sau này Mã Phi thành công hơn Đinh Hạo thì sao?
Dù gì Đinh Hạo ngoài ra vẻ thì không có gì cả, còn Mã Phi thì năng lực rất mạnh mẽ.
Càng nghĩ đầu óc Lý Thi Hàm càng hỗn loạn.
Ây ya! Tại sao?
Mình có cảm giác với