Dương Thanh biết Trần Lạc Thần là người vô cùng thành thật.
Mặc dù là có lòng hư vinh.
Nhưng cũng sẽ không đợi người khác đi rồi mới gọi điện thoại lừa những anh em tốt trong ký túc xá như họ.
Cho nên mọi người đều không hiểu đây là có chuyện gì?
Chẳng lẽ lão Trần thật sự có bản lĩnh để mọi người đến sơn trang Ôn Tuyền Sơn?
Sao có thể!
Mà nghe thấy nghi vấn của đám người Dương Thanh, Trần Lạc Thần chỉ là cười cười.
Ý tứ chính là, đợi lát nữa các người sẽ biết!
“Chào các anh, quấy rầy một chút, xin hỏi các anh vẫn tiếp tục dùng bữa, hay là?
Lúc này, một người đẹp phục vụ trong tiệm đi tới, lễ phép hỏi họ.
Mặc dù lễ phép, nhưng nhìn thế nào cũng không thể che giấu được sự khinh thường nho nhỏ trong lòng cô ta.
Cô ta đương nhiên biết người hôm nay mời khách là ai.
Nhưng chuyện xảy ra vừa rồi, cô ta đều nhìn thấy, biết những người đẹp đã bị hai thiếu gia nhà giàu cướp đi rồi.
Đồng thời, những người khác đang dùng bữa trong sảnh cũng đều mang ý cười cợt nhìn đám người Trần Lạc Thần, Dương Thanh.
Đây chính là nhục nhã bị cướp bạn gái trước mặt mọi người.
Cho nên, người đẹp phục vụ liền tới hỏi họ, có cần dùng bữa tiếp hay không, nếu không cần, thì mau đến quầy tính tiền!
“Không cần, trực tiếp đóng gói cho chúng tôi, lát nữa mấy người chúng tôi đến sơn trang Ôn Tuyền Sơn ăn!”
Trần Lạc Thần sao có thể không nhìn ra sự khinh bỉ trong mắt họ.
Thấy Dương Thanh như vậy, ai còn có tâm trạng ăn cơm ở đây chứ.
Nhưng vứt cả bàn thức ăn mới ở đây, thực sự là đáng tiếc.
Mà người đẹp phục vụ và mấy người gần đó nghe thấy Trần Lạc Thần nói ra lời này, đều sắp phì cười.
“Cmn, tên này không phải là đồ ngốc chứ?”
“Coi chính mình là ai chứ? Ăn bữa cơm cũng muốn đóng gói, lại còn muốn đến sơn trang Ôn Tuyền Sơn ăn cơm?”
“Chẳng lẽ không biết một dĩa thức ăn ở Ôn Tuyền Sơn còn đỉnh hơn cả bàn thức ăn của họ à? Ha ha…”
“Có lẽ vừa nãy mấy người đẹp họ mời đều đi theo người khác rồi, nên tìm cảm giác tồn tại ở đây đi, sinh viên bây giờ, thật sự là vì mặt mũi mà ngay cả hai chữ xấu hổ cũng không quan tâm, chỉ biết chém gió!”
Xung quanh truyền tới một trận khẽ trào phúng.
Khiến đám người Dương Thanh cũng không nhịn được vò đầu, cúi đầu không dám lên tiếng.
Mà nữ phục vụ lại liếc nhìn Trần Lạc Thần: “Nếu đã vậy, thì thưa mấy anh, các anh ai đi tính tiền đây?”
“Để tôi để tôi!”
Dương Thanh vội nói.
Đừng xem thường một bàn này, tốn cả hơn hai triệu tư.
Là tiền sinh hoạt hơn nửa tháng của Dương Thanh.
Mà Trần Lạc Thần lại cầm mấy túi ni lông, ở đó đóng gói thức ăn.
Về phần tiếng cười cợt của người khác, anh như không quan tâm.
“Vụt vụt vụt…”
Chính vào lúc này, ba chiếc siêu xe vụt lướt qua ngoài cửa.
Trực tiếp dừng trước cửa tiệm.
“Wow! Ba chiếc Roll-Royce Phantom !”
“Mẹ nó, ai lợi hại vậy! Một chiếc cũng cả ba chục tỷ.”
“Lợi hại không chỉ là xe, các người mau nhìn biển số xe!”
Ba chiếc Phantom, số xe lần lượt là năm số giống nhau của ba số 6,8,9.
Chỉ riêng biển số xe đã đáng mấy tỷ rồi!
Nhất thời, tất cả mọi người đang ăn trong sảnh đều nhìn ra ngoài.
Ngay cả nhân viên phục vụ cũng ngây ngốc.
Nếu chủ nhân của chiếc xe muốn tới dùng cơm, vậy mình lên phía trước nghênh đón, có phải sẽ được xem trọng không?
Cô ta vội chỉnh đốn lại quần áo, sau đó đi nhanh tới cửa.
Nhìn xem có phải là vào dùng cơm không.
Ba người lần lượt từ trên xe bước xuống.
Ba người này mặc tây trang nghiêm túc màu đen, đeo kính đen và tai phone.
Giống như vệ sĩ bên cạnh nhân vật lớn trong phim.
Khí thế rất mạnh, vô cùng trang nghiêm.
“Thưa ba anh, xin hỏi các anh…”
Người đẹp phục vụ vội tiếp đãi.
Nhưng biết làm sao, ba người ngay cả nhìn cũng không nhìn, đi thẳng tới trước mặt Trần Lạc Thần đang đóng gói thức ăn.
“Cậu Trần!!!”
Ba người khom lưng chín mươi độ, cung kính gọi.
“Cái gì? Cậu Trần?”
“Tên ngốc vừa nói mạnh miệng này, họ vậy mà lại gọi anh ta là cậu Trần?”
Tất cả mọi người trong sảnh đều ngây ngốc.
Đám Dương Thanh cũng kinh ngạc vạn phần.
Đây rốt cuộc là tình huống gì?
Lão Trần lợi hại như vậy?
Mà Trần Lạc Thần lúc này mới đóng gói xong thức ăn còn dư.
“Được rồi anh Thanh, chúng ta ngồi xe tới sơn trang đi?”
“Cậu Trần, đồ để chúng tôi xách!”
Mấy vệ sĩ ùn ùn chạy tới, nhận thức ăn Trần Lạc Thần đóng gói.
Mà sau đó đám Dương Thanh như đang nằm mơ, theo Trần Lạc Thần ra khỏi