Tần Nhã cũng không biết mình bị sao nữa, có khi cô thật sự rất kỳ lạ.
Lúc nãy khi cô thấy thái độ của Trần Lạc Thần đối với mình vẫn y như mọi khi.
Lòng cô rất bứt rứt.
Không biết đó có phải là do tính cô hiếu thắng hay không, đúng vậy, chẳng nhẽ Tần Nhã tôi đây không hề có chút sức hấp dẫn gì với một người chàng trai như anh ta sao?
Vậy nên trong lúc trò chuyện câu được câu mất với Trần Lạc Thần, cô gửi cho Lý Việt một tin nhắn.
Nhờ anh ta tới đón mình.
Ý muốn thể hiện cho Trần Lạc Thần biết rằng anh cứ thờ ơ với cô như vậy đi, dù anh có muốn thì cũng chẳng có cửa đâu.
Con gái ấy mà, đều như thế cả thôi, khi cô ta có cảm giác với anh mà anh lại lạnh nhạt, nếu có thể khống chế được anh thì dĩ nhiên sẽ tốt hơn, đây chính là lạt mềm buộc chặt.
Tất nhiên Trần Lạc Thần sẽ không đoái hoài tới mấy trò như vậy.
May là Trần Lạc Thần cũng không thích thú gì Tần Nhã, nếu đã không có tình cảm thì lạt mềm buộc chặt thế quái nào được!
Đem trả vòng ngọc lại cho Trần Lạc Thần, cũng có nghĩa là cô muốn cắt đứt mối quan hệ bạn bè với anh.
Nhưng hành động của anh thật sự khiến Tần Nhã tức muốn hộc máu.
Trần Lạc Thần ấy thế mà lại lấy chiếc vòng ngọc kia thật, hơn nữa lúc có người tới đón cô đi anh cũng chẳng nói năng gì.
Lúc này Tần Nhã làm gì có tâm trạng để đi ăn với Lý Việt nữa chứ.
Cho nên cô liền xuống xe.
Lý Việt chỉ biết đực mặt ra nhìn, sau khi Tần Nhã xuống xe cô liền bắt một chiếc taxi rồi đi khỏi đây.
Anh ta vừa bực bội vừa ngạc nhiên: “Chẳng lẽ mình nói sai gì rồi? Làm gì có!”
Còn về Trần Lạc Thần.
Anh thở dài rồi quay về ký túc xá.
Sau khi trở về ký túc xá thì Trần Lạc Thần liền trông thấy Dương Thanh đang ngồi ngoài ban công hút thuốc.
Còn gãi gãi đầu nữa, trông có vẻ đang rất sầu đời.
Lý Bân đang ở ngoài ban công với anh ta.
“Ê Thanh, mày bị sao vậy?”
Trần Lạc Thần cũng bước đến gần.
“Ui, mày về đúng lúc lắm, nói giúp tao vài câu coi, chuyện gì vậy không biết, sắp thi cử tới nơi rồi. Mẹ nó, mẹ của Từ Diệp muốn tới Kim Lăng chơi vài hôm rồi sau đó cùng đi về quê với Từ Diệp!”
“Với cả Từ Diệp đã nói chuyện của hai đứa với mẹ cô ấy rồi, mẹ cô ấy cứ khăng khăng đòi gặp tao.”
“Mẹ ơi, sắp gặp phụ huynh luôn rồi, đây là chuyện tốt mà, mày phải đốt pháo ăn mừng mới phải!”
Trần Lạc Thần cười nói.
“Tốt lành gì đâu, tao cũng hiểu ý của Từ Diệp, cô ấy nói mẹ cổ phải ở lại đây, nhờ tao sắp xếp chỗ ở, nói thẳng là thì là muốn tao tiếp đón bà ấy. Nếu mà tao khiến bà ấy hài lòng thì có lẽ bà ấy sẽ khen tao vài câu, còn nếu làm không tốt thì có lẽ ngày tốt nghiệp cũng chính là ngày mà bọn tao phải chia tay đó!”
Ra là Dương Thanh đang buồn rầu vì chuyện này.
A, Trần Lạc Thần nghĩ bụng, bây giờ yêu đương toàn là như vậy thôi.
Người ta nói mẹ vợ chuyên phá hoại tình cảm giữa hai người cũng không phải nói giỡn.
Tuy nhà Dương Thanh cũng không đến nỗi thiếu thốn, nhưng nếu tính với mức sống ở Kim Lăng này hiện giờ thì cũng khó mà dư dả được.
Tóm lại là những nơi rất xịn xò anh ta không thể chi trả được.
Trần Lạc Thần cũng không lên tiếng đòi giúp đỡ anh ta, hiện giờ phố thương mại Kim Lăng đang trong giai đoạn đấu giá, khu suối nước nóng trên núi cũng không thuộc sở hữu của anh.
Nếu không thì cứ giúp anh ta giống như lần trước bạn gái của Lý Bân tìm đến là được, anh chỉ cần lên tiếng là ổn thỏa thôi.
“Giờ mày tính sao?” Trần Lạc Thần vân lên tiếng hỏi.
“À ừ, vừa nãy tao cũng bàn với Bân rồi, lần này mẹ của Từ Diệp tới, ba chúng ta cùng đi đón, tụi mày tiếp đãi bà ấy giúp tao, khách sạn và những chuyện khác tao sẽ giải quyết, còn về chỗ đi chơi, vừa hay tao thấy trên mạng có tin thôn Vân Mông tối mai sẽ tổ chức một hoạt động khá rầm rộ, nghe nói là bên đó di dời xong xuôi nên mở một buổi tiệc tối hoành tráng, cảnh vật ở đó rất đẹp, chúng ta tới đó chơi cũng không tốn bao nhiêu tiền, mà cũng vui nữa.”
Dương Thanh nói.
Trần Lạc Thần gật đầu.
Trần Lạc Thần cũng không hay biết chuyện thôn Vân Mông tổ chức hoạt động, đó là hoạt động ăn mừng thôn bọn họ thành công di dời tới nơi mới, cũng không liên quan gì mấy tới dự án này, mấy chuyện vặt vãnh như vầy Lý Chấn Quốc cũng sẽ không báo cáo với anh.
Trần Lạc Thần lại nói: “Vậy được, cứ quyết định như vậy đi, còn những yêu cầu khác tao sẽ giúp mày cho.”
Dương Thanh nghe vậy mới an tâm phần nào, anh ta đứng dậy vỗ