Lúc này, Đinh Hạo lái chiếc xe tương đối sang trọng của anh ta chở đám Trần Lâm đi.
Nhìn chỗ này vậy rất nhiều người, vừa nhìn vậy mà là đám Vương Lượng, biết xảy ra chuyện rồi, vội vàng chen vào.
Cái nhìn này, Đinh Hạo cảm giác có người ở trong đầu mình đạp cho hai cước, lập tức bị nổ tung!
Chết tiệt!
“Ai gây ra?
Sắc mặt của Đinh Hạo trắng bệch nói.
“Cậu Đinh, là cậu ta đâm, xe cậu ta lái.”
Vương Lượng vội vàng chỉ vào Dương Thanh.
Mà đám Lý Mỹ thì sao, sau khi phản ứng lại, trực tiếp đứng ở phía Vương Lượng.
Phải, bây giờ ai không sợ bị dính đến trách nhiệm.
Dù sao đều trên 3 tỷ.
Dương Thanh thì sao, quả thật là tự mình nóng giận nên gây họa rồi, hơn nữa là bị Vương Lượng chỉnh, nhưng bây giờ anh ta chết lặng rồi, đánh gãy răng cũng phải cắn răng nuốt vào bụng.
Dù sao chính là anh ta đâm.
“Aiya! Cậu cậu cậu… tôi thật sự là phục cậu rồi, con gái tôi sao có thể có loại bạn trai như cậu chứ!”
Mẹ Từ Diệp tâm trạng đè nén cả ngày, lúc này biến thành hai hàng nước mắt trực tiếp rơi xuống.
“Trước tiên đừng quản nhiều như vậy, cái đó, anh có quan hệ không, mau liên lạc, hoặc kêu người nhà của anh mau chóng đến đây!”
Trần Lâm lúc này nhàn nhạt nói.
“Cậu ta đâu có quan hệ gì, nếu như là Vương Lượng gây chuyện, nói không chừng còn có thể hòa hoãn, dù sao quan hệ của Vương Lượng lớn, lại ở trên địa bàn của cậu Đinh bọn họ, nhưng cậu ta, chắc chắn không được, hơn nữa cậu Đinh với cậu ta cũng không thân quen, không có khả năng vì cậu ta mà đi đắc tội với chủ nhân của những chiếc xe sáng này!”
Không đợi Dương Thanh lên tiếng.
Mẹ Lý Mỹ đã khẩn trương mở miệng.
Rốt cuộc là người trưởng thành, khôn như cáo già.
Câu nói này, rất tự nhiên thì đẩy đám Đinh Hạo và Vương Lượng sang một bên, bảo bọn họ đừng quản những chuyện giở hơi này, tránh chọc phải những người này!
“Ặc, anh ở Kim Lăng cũng không có bạn bè sao?”
Lúc này, một nữ sinh khác nói.
Dương Thanh đỏ bừng mặt, nói: “Đương nhiên có, Trần Lạc Thần và Lý Bân đều là bạn của tôi!”
“Aiya, chúng tôi không phải là nói loại bạn này, là hỏi loại bạn đẳng cấp của anh cũng không có sao?”
Một cô bạn thân bạn cùng ký túc của Lý Mỹ cạn lời nói.
“Được rồi, tất cả đừng nói nữa, bây giờ bạn bè gì cũng không có tác dụng rồi! Thằng nhóc này lần này gặp đại họa rồi!”
Đinh Hạo lúc này nhíu mày mở miệng nói.
“Á? Còn có đại họa gì?”
Mọi người kinh ngạc hỏi.
“Mấy người biết những chiếc xe này là xe của ai không?”
Đinh Hạo hít sâu một hơi nói.
“Ai?”
“Đây là xe của bảy cậu chủ, đám cậu Bạch, cậu Hoàng, cậu Chu!”
Đinh Hạo có hơi bị dọa rồi.
“Đinh Hạo, chính là Bạch Tiểu Phi cậu Bạch, Hoàng Hiên cậu Hoàng, còn Chu Trạch cậu Chu của thành phố Dục Cảng, là bọn họ sao? Sẽ không trùng hợp như vậy chứ?”
Lý Thi Hàm những ngày này cũng coi như là đi theo Đinh Hạo thấy không ít sự đời, kinh ngạc hỏi.
Đinh Hạo nhắm mặt lại nặng nề gật đầu: “Chính là bọn họ!”
“Chuyện này phải làm sao đây?”
Lý Bân vừa nghe cũng có hơi hoảng rồi.
Mấy cậu chủ này, so với cậu Thẩm đó còn trâu bò hơn.
“Theo tôi thấy, Dương Thanh cậu mau chóng quỳ trước mấy chiếc xe này đi, nói không chừng mấy cậu chủ đến sẽ tha cho cậu, đắc tội với bọn họ, không phải là chuyện đơn giản như vừa rồi Lý Việt gây ra chuyện đó đâu.”
Mẹ Lý Mỹ nghe xong giới thiệu đơn giản của Lý Mỹ, lập tức trợn to mắt kinh hoảng nói.
“Hơn nữa Dương Thanh, nếu đã là cậu đâm, lát nữa cậu thống khoái tự mình thừa nhận, đừng nói chúng tôi cũng ở trên xe của cậu, cùng đắc tội với người ta!”
Mẹ Lý Mỹ lại nói.
Mà lúc này.
“Mọi người mau nhìn, cậu Hoàng cậu Bạch bọn họ tới rồi.”
Không biết là ai hô một câu thì nhìn thấy đám người mở ra một lối vào.
Cậu Hoàng dẫn một đám phú thiếu đi tới.
“Fuck, ai làm?”
Hoàng Hiên ném kính râm đi, lạnh lùng nói.
Đám người Bạch Tiểu Phi cũng dẫn một đám vây lại.
“Xin lỗi, là tôi đâm!”
Dương Thanh cũng sợ hãi rồi, lúc này cúi gằm nói.
“Vậy cậu nói xem chuyện này nên làm như nào? Người đâu, gọi điện cho tôi, bảo cửa hàng 4S lập tức cho người đến kiểm tra tổn hại cho tôi.”
“Hơn nữa, cùng một đám với cậu, một người cũng không thể đi cho tôi!”
Hoàng Hiên nói.
Sớm đã có vệ sĩ mặc đồ đen nghe thấy, đi gọi điện, cũng có một