“Hửm?”
Thanh âm này vừa dứt, thì trong phòng bao lập tức tĩnh mịch, toàn bộ đều nhìn sang thanh niên mới nói chuyện.
Nể mặt cậu?
Cậu là ai? Mà nể mặt cậu?
Mà người nói câu này, đương nhiên là Trần Lạc Thần rồi.
Vốn dĩ, Trần Lạc Thần luôn ở bên ngoài phòng bao, nhìn thấy Lâm Đông ăn thiệt rồi, Trần Lạc Thần cũng chỉ vui vẻ đứng ở bên cạnh hóng drama.
Dù sao cũng chả liên quan gì đến mình.
Nhưng, tên Lưu Lập đó hiển nhiên đã tia trúng mấy cô gái như Khương Nhiên Nhiên và Hứa Hinh rồi.
Khương Nhiên Nhiên, vì cô ta thì ít hơn một chút.
Tuy Khương Nhiên Nhiên bề ngoài khách sáo mấy phần với mình, nhưng Trần Lạc Thần biết, con nhỏ này rất xem thường mình.
Mình cũng không cần phải giả vờ ra vẻ trước mặt cô ta.
Nhưng, có Hứa Hinh ở đây, nếu Trần Lạc Thần thật sự không quan tâm, thì không hay chút nào.
Dù sao Hứa Hinh từ khi bắt đầu đã đối với mình không tồi, không có nhìn người bằng vẻ bề ngoài.
Có thể là trong lòng Hứa Hinh cảm thấy chả có gì, nhưng so sánh như vậy, trong lòng Trần Lạc Thần vẫn rất cảm kích cô ta.
Cho nên bây giờ đứng ra, quyết định gánh chuyện này thay cho Hứa Hinh.
“Trần Lạc Thần, anh nói bậy gì vậy, còn không cút mau đi, có một số chuyện anh không hiểu được đâu!”
Mà Khương Nhiên Nhiên lập tức lạnh mặt nói.
Cô ta say rồi, Khương Nhiên Nhiên từ nhỏ đã trưởng thành trong thành phố, nhìn nhiều biết rộng, mấy chuyện loại như này, đương nhiên là hiểu rõ.
Thậm chí Khương Nhiên Nhiên cũng quyết định rồi, cùng lắm thì mình học theo Lâm Đông, uống sạch một chai rượu, sau đó vội vàng chạy lẹ ra ngoài, chắc Lưu Lập cũng không dám không có vương pháp đâu?
Nhưng không ngờ, lúc này Trần Lạc Thần lại ra mặt làm anh hùng, cô ta dù có thật sự say.
Thì cũng muốn cho Trần Lạc Thần một hai cái tát.
“Nể mặt cậu, dựa vào đâu?”
Lưu Lập nhíu mày, những lão đại khác cũng lũ lượt đánh giá Trần Lạc Thần.
Hai tay Trần Lạc Thần đút vào túi, nhàn nhạt cười nói: “Cô gái này là bạn tôi, cho nên chuyện này tôi gánh dùm cô ấy, cậu Lưu nếu như cậu thật sự muốn uống, chi bằng đợi tôi gọi điện thoại, tôi kêu người tới uống với anh!”
Một tên ma cà bông, Trần Lạc Thần đương nhiên không đặt vào mắt rồi.
Lúc này nhìn sang Hứa Hinh mỉm cười.
“Thằng nhóc thối, anh hùng cứu mỹ nhân thì phải trả giá đó, hơn nữa tôi nghe ý của cậu, là còn muốn tìm người tới đọ với tôi, ha ha ha, cậu cũng chả nhìn thử bộ dạng hèn mạt của cậu đi, cậu cũng xứng sao?”
Lưu Lập đánh giá Trần Lạc Thần trên dưới một phen, lập tức cười lạnh ra tiếng.
“Trần Lạc Thần, chuyện này anh đừng có quan tâm, anh mau đi đi!”
Hứa Hinh lúc này lo lắng mà nói.
Trần Lạc Thần quay đầu lại cho cô ta một ánh mắt an tâm, mỉm cười nói: “Không sao đâu, cô yên tâm đi!”
Nói xong nhìn sang Lưu Lập: “Thế nào hả cậu Lưu, cậu cứ nói dám hay không thôi? Đợi lát nữa người tôi tới rồi, uống với anh một ly thế nào?”
“Được được được, ở huyện Bình An, lần đầu nghe thấy có người dám thách đấu với Lưu Lập tôi ở trước mặt nhiều lão đại như vậy đó! Vậy hôm nay chúng tôi thật sự được mở mang tầm mắt rồi, nhưng tôi phải nói trước, lát nữa, tôi sẽ không tha cho cậu đâu, kết cục của kẻ đắc tội với Lưu Lập tôi, tin chắc cậu cũng nghe ngóng được rồi!”
Lưu Lập cười lạnh, như đang nhìn một thằng hề vậy.
Còn Trần Lạc Thần, lúc này liền bảo mấy nữ sinh Hứa Hinh và Khương Nhiên Nhiên đi mau.
Vẻ mặt Hứa Hinh nhìn Trần Lạc Thần, rất là xoắn xuýt, cô ta muốn ở lại.
Còn Khương Nhiên Nhiên, thì lúc này trợn trắng mắt với Trần Lạc Thần một cái như nhìn một tên ngu si vậy, sau đó cưỡng chế kéo Hứa Hinh rời đi.
Lưu Lập không có ngăn cản, bởi vì anh ta rất rõ, chuyện này chắc chắc còn có tập tiếp theo, đợi đến lúc đó lại tìm mấy nữ sinh lại, lúc đó sẽ không đơn giản là cho bọn họ chỉ uống một chai rượu trắng thôi đâu.
Thế là, Trần Lạc Thần đi gọi điện thoại.
Đương nhiên là gọi cho bọn người Thiên Long Địa Hổ rồi.
“Kêu đi, có bao nhiêu kêu bấy nhiêu cho tôi, ha ha ha!”
Trần Lạc Thần gọi điện thoại xong, cũng nhàn nhạt cười cười mà nhìn Lưu Lập.
Trần Lạc Thần, cũng vì các loại nguyên nhân mà không thể không giản dị trước mặt người quen, giống như hôm nay ở nhà Khương Vệ Đông, vì ông ta dù gì cũng là một trưởng bối.
Bản chất của Trần Lạc Thần cũng không phải là kẻ khoa trương xuất thân, cho nên có một số chuyện cũng nhẫn nhịn.
Bởi vì nếu như Trần Lạc Thần muốn đánh vào mặt một nhà bọn họ, thì thật sự chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay thôi.
Nhưng lần này Lưu Lập thì khác, giống như là đối phó với Từ Vệ tập đoàn Hải Sơn kia thôi, xảy ra chuyện, Trần Lạc Thần không sợ một chút xíu nào.
Rất nhanh.
Liền nghe thấy một tràng tiếng phanh gấp của xe vang lên, nhìn thấy ở cửa KTV, có từng chiếc chiếc xe sang trực tiếp ngừng lại.
Một đội vệ sĩ áo đen xông xuống, hai người dẫn đầu, chính là Thiên Long và Địa Hổ.
Hai người thân là tổng quản căn cứ của Trần Lạc Thần hiện tại, càng là vệ sĩ riêng của Trần Lạc Thần.
Trần Lạc Thần ở đâu, bọn họ đương nhiên cũng sẽ