“Trần Lạc Thần, cậu đến đây ăn cơm à?”
Lý Minh Tuyết lúc này nhìn nhìn sang Trần Lạc Thần hỏi, dường như khá ngạc nhiên.
Một đám người này, không chỉ có Lý Minh Tuyết và bạn trai của cô ta mà còn có đám Lý Siêu.
Lúc này, đều cười cợt nhìn Trần Lạc Thần.
Nói thật, đẳng cấp của Mễ Đô rất cao, hơn nữa là dựa vào giá trị bình quân đầu người mà tính.
Ăn cơm ở nơi này, bước đầu thấp nhất cũng phải mất gần 600 nghìn.
Tính cả đồ uống gì đó, ít nhất phải tốn 3-6 triệu.
Mọi người đều biết Trần Lạc Thần rất nghèo, cho nên cảm thấy rất kỳ lạ.
“Phải, mấy người bạn của tôi muốn tới, ở đây mời bọn họ ăn bữa cơm! Không ngờ lại trùng hợp như vậy, các cậu cũng ăn cơm ở đây!”
Trần Lạc Thần nói.
“Phì, chúng tôi ăn cơm ở đây rất bình thường được không hả!”
“Ặc, Trần Lạc Thần cậu nói cậu mời bạn học thì mời bạn học à, vậy cậu có biết tiêu chiêu bình quân của ngươi tới chỗ này là phải bắt đầu từ gần 600 nghìn không!? Cậu còn đến nơi này mời!”
Một nữ sinh ngồi bên cạnh Lý Minh Tuyết, cũng là bạn học cấp ba của Trần Lạc Thần.
Tên là Tô Lệ, vẻ ngoài cũng tính là được.
Lúc này không khỏi bĩu môi nói.
Đúng thế mà, đẳng cấp của nơi này khá cao, người đến đây cũng đều là những người đã có địa vị nhất định trong xã hội như bọn họ.
Vốn dĩ cũng không cảm giác gì ưu việt.
Nhưng vừa nghĩ, tên nghèo rớt mồng tơi như Trần Lạc Thần cũng đến đây ăn thì khiến mọi người cảm thấy khá không thoải mái.
Loại người giống Trần Lạc Thần, tùy tiện tìm loại cửa hàng đồ ăn nhanh quán sủi cảo mới đúng.
Cho nên cảm thấy rất mất mặt, như này Trần Lạc Thần không phải chính là ngang hàng với các cô hay sao?
Lúc này nói chuyện cũng trở nên hơi chói tai.
“Ài Tô Lệ, cậu đừng nói Trần Lạc Thần người ta như vậy, con người đều muốn có mặt mũi, Trần Lạc Thần ăn ở đây thì ăn ở đây, vừa hay giới thiệu bạn của cậu ta cho chúng ta làm quen một chút! Ha ha ha!”
Lý Siêu lúc này cười khổ một tiếng.
Anh ta bất luận là gia đình hay sự nghiệp, đều tính là người thành công nhất trong đám người này.
Vì thế cũng là nòng cốt chính của mọi người.
Tô Lệ cười nói: “Aiya anh Siêu, bạn học của Trần Lạc Thần đều là những người bạn gì chứ, cậu vui lòng làm quen sao?”
“Với cả, tôi đây cũng vì tốt cho cậu ta được chưa, cũng không nhìn xem bản thân có điều kiện gì, tùy tiện đến những chỗ này ăn cơm, mặt mũi rất quan trọng sao? Người sỉ diện mới khiến người ta xem thường nhất!”
Tô Lệ ấy, từ hồi cấp 3 thì khá bực khá xem thường Trần Lạc Thần.
Cảm thấy một tên nghèo ngu ngốc lượn lờ ở trước mặt cô ta, thật sự buồn nôn.
Cho nên cô ta trước nay đều sẽ không màng tới cảm nhận của Trần Lạc Thần.
Huống chi, Trần Lạc Thần có thể ăn cơm ở cùng một nhà hàng với cô ta, đã giẫm đạp nghiêm trọng đến lòng tự tôn của cô ta.
“Được rồi, lát nữa bạn của Trần Lạc Thần sẽ đến, các cậu đều bớt nói vài câu đi!”
Lý Minh Tuyết ít nhiều có hơi không nhìn nổi nữa, cho nên nói một câu.
Trần Lạc Thần nhìn cô ta gật đầu mỉm cười với cô ta.
“Anh Siêu, người này là ai thế? Bạn học cấp 3 của các cậu sao?”
Lúc này một nữ sinh sửa soạn rất xinh đẹp ở bên cạnh Lý Siêu tò mò hỏi.
“Phải ha ha ha, lớn lên có đẹp trai không, cậu nếu như nhìn trúng vẻ đẹp trai, Trần Lạc Thần còn chưa có bạn gái đó, cậu làm bạn gái của cậu ta đi!”
Lý Siêu cười to nói.
“Aiya, anh Siêu cậu xấu chết đi được, cậu nếu như còn như thế nữa, tôi không thèm để ý cậu nữa.”
Nữ sinh rất tức giận nhéo thịt mềm của Lý Siêu.
Một đám người cười khúc khích cả lên.
Trần Lạc Thần cũng không nói cái gì, chỉ lặng lẽ gật đầu.
“Hừ, các cậu mau nhìn kìa, Trần Lạc Thần vậy mà đỏ mặt rồi, tôi biết rồi, cậu ta nhất định là muốn để Mị Mị làm bạn gái của cậu ta, nếu không sao lại đỏ mặt chứ? Ha ha!”
Một nam sinh cũng trêu ghẹo nói.
“Ồ! Thật sự được đó Trần Lạc Thần, cậu nếu như thích, mỹ nữ này cho cậu làm bạn gái, tôi nói là được!”
Lý Siêu cười to.
“Không cần, tôi có bạn gái rồi!”
Trần Lạc Thần cười khổ một tiếng.
Tuy biết đám người này cố ý lấy mình ra để bắt nạt và chơi đùa.
Trước đây khi cấp 3 cũng như thế.
Nhưng Trần Lạc Thần cũng không có nói gì.
Tóm lại cũng không thể giống với nhà giàu mới nổi được, nói cho mọi người tôi rất giàu, đánh rát mặt của