“Đúng đó Tuyết Tinh, nói nhanh lên, rốt cuộc là có chuyện gì?’
Có người tò mò hỏi.
Giang Tuyết Tinh gật đầu, cũng kể kỹ càng mọi chuyện cho mọi người nghe.
Trần Lạc Thần đã hiểu.
Thì ra sau khi Giang Tuyết Tinh vào công ty không bao lâu, cấp trên của cô, cũng chính là phó giám đốc của bộ phận nào đó thường xuyên đi quấy rầy Giang Tuyết Tinh.
Ngay từ đầu còn không quá phòng túng, chỉ nói muốn mời Giang Tuyết Tinh đi ăn cơm linh tinh.
Giang Tuyết Tinh từ chối vài lần rồi, thật sự ngại không dám từ chối nữa, đi ăn cơm cùng anh ta một lần.
Sau lần đó, tên dê xồm này lại càng quá đáng hơn.
Thường gọi Giang Tuyết Tinh vào văn phòng, trước kia thì nói bậy bạ, bây giờ thì động tay động chân.
Khoảng hai ngày trước khi tổ chức hoạt động lễ mừng, tên phó giám đốc bộ phận đó lại gọi Giang Tuyết Tinh đến, lần này còn sờ đùi cô.
Giang Tuyết Tinh sốt ruột, cầm ly nước tạt vào mặt tên phó giám đốc bộ phận đó.
Cũng vì việc này, phó giám độc lợi dụng điểm yếu uy hiếp muốn đuổi cô ra khỏi công ty, một là ngoan ngoãn nghe lời ông ta, hai là rời khỏi công ty, bảo cô cứ suy nghĩ kỹ.
Có lẽ mọi người không biết, dựa theo những gì Giang Tuyết Tinh miêu tả, phó giám đốc bộ phận đó là một tên đầu hói, cực kỳ đáng khinh!
Sau đó Giang Tuyết Tinh đã kể chuyện này cho Lý Văn Dương biết.
Trong số các bạn học, cũng chỉ có mình Lý Văn Dương mới có đủ năng lực để đối phó với tên phó giám đốc này.
“Đệt, mẹ nó đáng ghét thật, thật muốn trùm bao tải đánh con rùa già đó một trận, dám ăn hiếp nữ thần Tuyết Tinh đến thế!”
Có một cậu con trai bất bình nói.
“Đúng đó, haizz, nhưng mà con gái chúng ta cũng phải học cách tự bảo vệ bản thân, ra xã hội cũng thường trở thành đối tượng bị ăn hiếp, giống như tôi khi vừa mới vào bệnh viện, có người không biết quan hệ của tôi, cũng muốn đưa yêu cầu này nọ với tôi, chờ đến khi tên đó biết được thân phận của bạn trai tôi rồi mới ngoan ngoãn lại!”
Lý Minh Tuyết cũng nói.
“Minh Tuyết nói đúng đó, Tuyết Tinh, nói thật, lúc trước cậu và Thi Hàm là hai người xinh đẹp nhất trong lớp chúng ta, cậu xem bây giờ Thi Hàm đã tìm được một người bạn trai tài giỏi đến vậy, cậu cũng nên tìm một người thương cậu yêu cậu, khu khụ, bên cạnh cậu cũng có sẵn rồi, cậu nhất định phải trân trọng đó!”
Vương Nhụy nói.
Giang Tuyết Tinh hơi đỏ mặt cúi đầu.
“Tuyết Tinh cô yên tâm đi, hôm nay họp lớp xong tôi sẽ cho cô một câu trả lời, tôi cũng không tin, chỉ là một phó giám đốc bộ môn mà thôi!”
Lý Văn Dương khí phách nói/
“Văn Dương, tôi chỉ muốn hù dọa ông ta thôi là được rồi! Anh đừng là gì thêm!” Giang Tuyết Tinh vẫn hơi lo lắng nói.
“Yên tâm đi, tôi có tính toán hết rồi!”
“Ha ha ha, nếu nói hù dọa người, Tuyết Tinh, tôi đề cử một người cho cô, tìm Trần Lạc Thần nè, anh ta quen biết với Lưu Lập đó!”
Lúc này Lý Siêu lại nhìn Trần Lạc Thần cười khẩy nói.
Tất cả mọi người đều cười.
Mọi người nói xem khó khăn lắm Trần Lạc Thần mới gặp được một người tài giỏi, kết quả người nọ bị chỉnh.
Mà Giang Tuyết Tinh chỉ nhìn lướt qua Trần Lạc Thần rồi xoay đầu qua, nói chuyện cùng Lý Văn Dương.
Đã quá rõ ràng rồi.
Tuy khi còn đi học, Giang Tuyết Tinh rất thân với Trần Lạc Thần, thậm chí còn vì Trần Lạc Thần mà cãi nhau một trận với Lý Văn Dương.
Nhưng bây giờ rõ ràng Giang Tuyết Tinh lại thân thiết với Lý Văn Dương hơn.
Bởi vì dù sao Lý Văn Dương cũng coi như người có tiền đồ nhất trong số các bạn học, anh ta cũng có nhiều tài nguyên hơn so với những người khác, càng miễn bàn đến Trần Lạc Thần.
Trần Lạc Thần cũng có thể hiểu được.
Dù sao sau khi ra đời rồi, người bình thường sẽ phát hiện ra tiền tài quan trọng hơn tình nghĩa rất nhiều.
Cho dù cô bạn thân của anh đột nhiên thân thiết với người hay ăn hiếp anh như thế, trong lòng cũng hơi khó chịu.
Nhưng Trần Lạc Thần vẫn chưa nói gì.
Thấy mọi người lại chuyển đề tài lên người anh bắt đầu châm chọc.
Trần Lạc Thần tìm cớ đi vệ sinh.
Đi vệ sinh xong đang rửa tay, Giang Tuyết Tinh cũng vừa lúc ra khỏi nhà vệ sinh nữ.
Rõ ràng