Đợi đến khi đám người Lý Tiếu đi vào, Trần Lạc Thần đã động thủ đánh lại hai mẹ con kia.
Ba người vô cùng ngạc nhiên, đồng thời, lao vào khuyên can.
May mắn là vẫn khuyên can được.
Bởi vì Lý Tiếu biết, nếu như Trần Lạc Thần nếu như thật sự nóng lên, ra tay cũng rất tàn nhẫn.
Còn không phải sao, đã đánh nửa mặt của người phụ nữ này sưng tấy lên rồi.
Hai mẹ con vẫn đang mắng chửi bị đám người Lý Tiếu kéo đi.
Do Lý Tiếu phụ trách lái xe đưa họ về.
Tô Đình gấp gáp đến mức nhảy dựng lên, chuyện gì đây?
Nhưng cũng theo lên xe.
Lý Tiếu nói rồi, đợi đến tối đi đến chỗ anh ta ăn cơm, tìm hiểu tại sao Trần Lạc Thần lại đánh người.
Trần Lạc Thần hầu như không bị thương ngoại trừ cái tát đầu tiên.
Về phần tại sao Trần Lạc Thần phải tìm chỗ trút giận.
Thứ nhất, hai người phụ nữ này thật sự quá vô học, quá không có tố chất, định bẫy anh.
Thứ hai, một cô gái tốt đến từ nước H, bị người khác làm cái kia rồi, trong lòng Trần Lạc Thần rất khó chịu, chính là không thuận mắt.
Vì vậy cộng vào với nhau, lời nói của Trần Lạc Thần có chút cay nghiệt, sau đó sau khi bị đánh thì đánh lại.
Dù sao không thân cũng chẳng quen, bây giờ bản thân lại không còn là tên nghèo kiết xác như lúc trước nữa, có thể tùy tiện để người khác tát sao?
Đứng trong sảnh, Trần Lạc Thần thanh toán xong, một bàn đồ ăn đáng thương bị để lại.
“Haiz? Trần Lạc Thần, sao cậu lại ở đây? Trùng hợp như vậy sao!”
Vừa thanh toán xong, Trần Lạc Thần nghe thấy có người gọi mình.
Quay đầu lại, là Hứa Hinh và mẹ cô ta không biết đến từ lúc nào.
“Trần Lạc Thần, cậu cũng đến đây ăn cơm sao?”
Hứa Hinh hỏi.
“Coi là như vậy đi!” Trần Lạc Thần ngượng ngùng cười.
“Vậy cậu ăn hay là không ăn?”
“Xem như là ăn đi!”
Trần Lạc Thần nói.
“Này, cậu nói chuyện thật buồn cười!” Hứa Hinh bị Trần Lạc Thần trọc cười: “Đúng lúc, nếu như cậu vẫn chưa ăn, hay là cùng ăn với chúng tôi đi, lúc nãy mẹ tôi còn nói, lúc nào gặp được cậu phải mời cậu ăn cơm, lần trước cậu còn mời tôi một bữa ăn kiểu Pháp!”
“Đúng không mẹ?”
Hứa Hinh nói.
Lâm Tiểu Phụng nhìn Trần Lạc Thần, mỉm cười, gật đầu: “Đúng vậy, dù sao hôm nay những người mẹ mời đều là mấy người trẻ các con, Trần Lạc Thần nếu không có việc gì, thì đến cùng dùng cơm đi…”
Lúc trước Lâm Tiểu Phụng nghe thấy Đường Lan nói như vậy.
Cũng cảm thấy Trần Lạc Thần là một người nghèo.
Vốn dĩ không muốn để con gái ở bên anh.
Kết quả, Trần Lạc Thần người ta một lần rút 1.8 tỷ từ ngân hàng của mình.
Khiến bà ta bị vả mặt.
Lâm Tiểu Phụng càng nghĩ càng cảm thấy không đúng.
Lại gặp được Trần Lạc Thần, vậy thì càng đúng lúc!
Điều tra nguyên nhân và kết quả, haha, là vì cuối năm nay, trưởng phòng sắp nghỉ hưu, một trong hai phó phòng sẽ được cân nhắc lên làm trưởng phòng.
Bà ta và Đường Lan chính là đối thủ tranh giành của nhau.
“Cậu xem, mẹ tôi cũng mời cậu rồi, đi thôi, chúng ta cùng ăn cơm!” Hứa Hinh nói.
Trần Lạc Thần, xoa xoa bụng, lúc nãy hoạt động xương cốt, thật sự có chút đói.
Chủ yếu là Trần Lạc Thần cũng không ăn gì.
Cộng thêm bây giờ ở trong tình huống tiến thoái lưỡng nan, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Lúc này.
Lý Tiếu gọi điện thoại đến.
“Mẹ nó, Trần Lạc Thần, tớ xin lỗi, tớ vừa mới biết tại sao lúc nãy cậu lại động thủ, đừng nói là cậu, nếu như không phải Tô Đình ngăn tớ lại, tớ cũng động thủ như vậy, đây không phải là đang bẫy người khác sao!”
Có lẽ, Lý Tiếu cũng đã biết chuyện, lập tức phẫn nộ nói.
“Bây giờ Tô Đình đang cãi nhau cùng với người đồng nghiệp kia, cô ấy nói nhờ tôi nói với cậu một tiếng xin lỗi, vốn dĩ rất tin tưởng vị đồng nghiệp kia, không ngờ đồng nghiệp của cô ấy lại giới thiệu cho cậu người phụ nữ như vậy, tôi nói này, hai mẹ con kia liên tục nôn mửa ở trên xe của tôi! Khụ khụ!”
Lý Tiếu rất tự trách.
Vốn dĩ muốn làm một chuyện tốt cho người anh em của mình, kết quả, giới thiệu một người như vậy, là ai cũng sẽ cảm thấy có lỗi.
“Không sao, Lý Tiếu, đúng rồi bây giờ mọi người ở đâu? Đưa hai mẹ con kia về nhà?”
“Ai đưa bọn họ về nhà chứ, hai mẹ con kia ở trên xe của tớ lỡ miệng nói ra hết, tớ vừa nghe thấy, liền