Con Nhà Giàu

Chương 372


trước sau

CHƯƠNG 372: SỰ HOẢNG SỢ CỦA MỌI NGƯỜI

Trần Lạc Thần thật ra là có lòng nói chuyện thêm vài câu với Phương Kiển Niếp.

Nhưng Phương Kiển Niếp sau khi nói xong, có hơi chán ghét ngoảnh đầu đi chỗ khác.

Rõ ràng không có hứng thú nói chuyện.

Trần Lạc Thần cũng không có tiếp tục nói nhiều, chạy tới ngồi đằng sau bọn họ.

Phương Di quay đầu lại, thỉnh thoảng lườm nguýt Trần Lạc Thần.

Quả thật, vốn dĩ cho rằng Trần Lạc Thần là một người thành thật, không ngờ, anh không những khá có tiền, hơn nữa thân thủ cũng rất được.

Phải biết Kiển Niếp lợi hại cỡ nào, vậy mà bị anh dễ dàng đánh bại.

Nếu không phải là Phương Kiển Niếp nói, không cho cô ta tìm Trần Lạc Thần gây chuyện, Phương Di chắc chắn sẽ kêu Phương Kiển Niếp với Trần Lạc Thần so lại một ván.

Vốn dĩ chỉ là đợi lên lớp như bình thường, nhưng đợi được một lúc lâu, cũng không thấy bao nhiêu bạn học bước vào.

Chỉ có lớp bên cạnh lác đác có mấy nữ sinh tới.

Nếu là thời điểm này trước đây, sớm đã đông kín rồi.

“Các bạn học đâu? Sao ai cũng không tới?”

Lúc này, giáo viên đã tới rồi, nhìn thấy trong phòng học có mấy học sinh, không khỏi tò mò hỏi học sinh nữ vừa bước vào.

Phương Kiển Niếp với Trần Lạc Thần cũng khá tò mò, lúc này ngẩng đầu nhìn.

“Là như này thưa cô, lớp trưởng của lớp ba hình như xảy ra chuyện rồi, bây giờ rất nhiều người chặn ở cửa lớp của bọn họ, không biết vì cái gì, lớp của chúng ta không ít nam sinh ở bên đó xem!”

Học sinh nữ nói.

Trần Lạc Thần với Vương Tiểu Hoa nhìn nhau.

Sáng nay bọn họ từ sớm tới thẳng đây, cũng không có trở về lớp.

Cảm thấy, thật sự có chuyện.

Còn là chuyện của Từ Dương Dương.

“Bạn học, có chuyện gì thế?”

Vương Tiểu Hoa vừa nghe Từ Dương Dương xảy ra chuyện, có hơi vui sướng khi nhìn người khác gặp nạn nói.

“Cụ thể cũng không rõ, hình như là Từ Dương Dương đánh nhau với người ta, cũng không phải là cậu ta đánh, chắc là vì cậu ta đánh nhau với người ta, tóm lại chính là như thế, cậu ta không phải là lớp trưởng của các cậu sao, các cậu sao lại không biết?”

Các học sinh nữ hỏi.

“À, chúng tôi tới thẳng phòng học kép, đương nhiên không biết!”

Vương Tiểu Hoa cười he he, trực tiếp ngồi xuống.

Còn đặc biệt gọi một cuộc, hỏi thử bạn học trong lớp.

Sau khi để điện thoại xuống, Vương Tiểu Hoa phấn khích vỗ bàn: “Ha ha, thật là ông trời có mắt, cuối cùng có thể có người trị được Từ Dương Dương rồi, khiến cậu ta run rẩy~!”

Nếu nói trong lớp ai đối xử không tốt với Vương Tiểu Hoa và Trần Lạc Thần, chắc chắn chính là Từ Dương Dương.

Hiện nay Từ Dương Dương xảy ra chuyện, Vương Tiểu Hoa đương nhiên rất vui vẻ.

“Chuyện gì thế?”

Trần Lạc Thần thuần túy có chút tò mò, lúc này hỏi.

“Anh Trần, hôm qua, không phải là Lương Phi đã thua thi đấu sao, vốn dĩ là Lương Phi chiếm hào quang, kết quả bị cậu đoạt mất tất cả ánh hào quang, Từ Dương Dương vốn tức không thôi, lại cộng thêm hôm nay cậu ta với Lý Văn Đào, còn cả Thẩm Quân Văn, cùng cô gái bên cạnh Thẩm Quân Văn lên lớp, kết quả mấy cậu chủ nhà giàu chỉ chỉ trỏ trọ bọn họ! Cười nhạo bọn họ hôm qua mất mặt!”

“Từ Dương Dương cũng thật là nóng tính, không nói hai lời đã quăng vào mặt cậu chủ nhà giàu đó một cái tát.”

“Ha ha ha, sau đó người ta chắc chắn sẽ đánh lại, Thẩm Quân Văn với Lý Văn Đào đều lên rồi, đánh đám cậu chủ nhà giàu đó không nhẹ, kết quả cậu đoán xem đánh phải ai rồi? Là cậu chủ Mạnh Xuyên của nhà họ Mạnh ở Thục Xuyên! Mạnh Xuyên chính là cậu chủ quần là áo lượt, trước giờ hung hăng ngang ngược trong mắt không có ai, từ bé tới lớn đâu từng bị người ta đánh chứ, lúc này mới gọi người, đến lớp của chúng ta chặn Từ Dương Dương! Nghe nói có mười mấy chiếc xe tới!”

Vương Tiểu Hoa nói.

Trần Lạc Thần gật đầu.

Loại chuyện này, Trần Lạc Thần không ít lần gặp rồi.

Có điều, cũng không phải lần nào anh đều muốn ra tay giúp đỡ.

Cho dù chuyện này xảy ra ở lớp anh, nhưng Từ Dương Dương gây ra phiền phức, nói thật ấy, Trần Lạc Thần còn có chút hận không thể để tên Mạnh Xuyên đó dạy dỗ cô ta một trận, giúp anh cũng trút được cục tức này.

Nếu không phải là sợ ảnh hưởng không tốt, Trần Lạc Thần đều muốn quay về xem náo nhiệt rồi.

Ha ha!

“Thật tuyệt, anh Trần, nhà họ Mạnh nghe nói là chó săn của nhà họ Tư Đồ một đại gia tộc siêu cấp ở Thục Xuyên, dùng một tay che trời tới hình dung một chút cũng không quá!”

Vương Tiểu Hoa nói vài chuyện ở Thục Xuyên cho Trần Lạc Thần.

Mà Phương Di

và Phương Kiển Niếp ở trước mặt rõ ràng cũng đều nghe thấy.

Đặc biệt là khi nhắc đến nhà họ Tư Đồ, Phương Kiển Niếp còn hơi nghiêng mặt.

Mà không lâu sau.

Bên ngoài đột nhiên vang lên từng tràng tiếng bước chân.

Thì ra, là các bạn học đều bước vào rồi.

Mà Từ Dương Dương là người đi vào cuối cùng.

Lâm Thắng Nam đỡ cô ta, có thể nhìn thấy rõ, hai má của Từ Dương Dương, có hai vết tát đỏ hỏn, hơn nữa khóc cũng rất dữ dội.

Vừa khóc vừa nói: “Tớ lúc đó cũng không có chú ý tới cậu ta, tớ không phải là cố ý đánh cậu ta!”

“Được rồi, may mà chủ nhiệm khoa với người hướng dẫn của chúng ta đều xông tới cản, bảo cậu lên lớp trước, nếu không hôm nay lý luận nữa với những người đó thì hỏng rồi!”

Lâm Thắng Nam cũng mang vẻ rầu rĩ nói.

Quả thật, thế lực của nhà họ Mạnh thật sự là quá lớn, nhà Lâm Thắng Nam tuy có tiền, nhưng với nhà họ Mạnh vẫn không thể so bì.

Thậm chí nhà họ Lương của Lương Phi cũng không đủ tư cách.

Vì thế vừa rồi khi Từ Dương Dương bị Mạnh Xuyên tát hai cái vào mặt, tất cả mọi người đều chỉ nhìn, không dám bước tới ngăn cản.

Nếu không phải chủ nhiệm khoa và người hướng dẫn tìm một cái cớ, lý luận với Mạnh Xuyên, bảo Từ Dương Dương lên lớp trước, đoán chắc Từ Dương Dương lúc này thật sự thảm rồi.

Thật ra chính là để Từ Dương Dương nhân cơ hội này, vội vàng phát động quan hệ.

Mà giáo viên thì sao, cũng biết tiết học này không dạy được rồi, dù sao cậu Mạnh, không phải là giáo viên bình thường dám đối phó.

Sau khi nghe một cuộc gọi thì không có quay lại nữa.

“Làm sao đây? Làm sao đây? Tớ vừa mới gọi điện cho ba tớ, mẹ tớ khóc nói với tớ, ba tớ bị người của nhà họ Mạnh trực tiếp đưa đi khỏi công ty rồi, còn tát ba tớ mấy cái, chuyện này phải làm sao đây?”

Từ Dương Dương lần này coi như thật sự nếm trải cái gọi là sợ hãi rồi.

Ngay cả ba cô ta cũng bị đánh, bởi vì cô ta, còn bị người ta gọi đi.

Bây giờ cô ta thật sự gọi trời trời không đáp, gọi đất đất không thưa.

Mà Lâm Thắng Nam với Lương Phi thì sao, lúc này cũng đều trầm mặc không nói.

Tuy bọn họ đều nhận được điện thoại của gia đình, cảnh cáo đừng lo chuyện bao đồng rồi.

Dù sao chuyện này, là Từ Dương Dương đánh người ta trước.

Hơn nữa đánh ở trước mặt mọi người trong hoa viên trường, có thể nói là vả mặt cực mạnh rồi!

Sau đó thì sao, đám cậu chủ nhà giàu Mạnh Xuyên lại bị Thẩm Quân Văn với Lý Văn Đào bọn họ đánh.

Tuy Mạnh Xuyên khiêu khích trước, nhưng nhìn tổng thể, bên phía Từ Dương Dương ít nhiều có hơi đuối lý.

Lương Phi cũng không dám quản, dứt khoát ngồi ở một bên cúi thấp đầu.

“Đồ đểu, thật là buồn nôn!”

Có nữ sinh nhìn sang Lương Phi khinh thường nói.

Mà bây giờ, Từ Dương Dương cũng không có thời gian quan tâm Lương Phi, dù sao cô ta bị dọa sợ chết rồi.

Lúc này, cửa phòng học có mấy học sinh tới.

Trần Lạc Thần ngẩng đầu nhìn, chính là Thẩm Quân Văn, Hồ Tuệ Mẫn với Lý Văn Đào.

Sắc mặt của bọn họ lúc này đều không dễ nhìn, rõ ràng đã xảy ra chuyện rồi.

Bọn họ đi thẳng vào.

“Anh Đào, anh Quân Văn, phải làm sao đây? Gia đình tôi bị đè rồi!”

Từ Dương Dương vội hỏi.

Lý Văn Đào bấu eo cúi thấp đầu.

Mà Hồ Tuệ Văn với Thẩm Quân Văn thì sao, cũng không có cách, lúc đó Thẩm Quân Văn cũng là nhất thời xúc động, nhưng chuyện này, làm không tốt sẽ khiến Thẩm Quân Văn trả ra cái giá gấp nhiều lần.

Dù sao anh ta với Hồ Tuệ Mẫn…


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện