“Anh nói cái gì? Anh là phú nhị đại? Ha ha ha!”
Bây giờ Tô Gia Linh thật sự rất vui vẻ.
Tô Lệ Hàm vẫn luôn cao lãnh, cho mình cao ngạo, không ngờ hôm nay lại có một người bạn trai tuyệt thế như vậy?
Như là một tên ngốc.
Lý Kiến Nam cũng cười khẩy nói: “Vậy dám hỏi người anh em Trần Lạc Thần, bây giờ cậu đang làm việc ở đâu? Trong nhà có sản nghiệp gì.
Vừa nói, vừa giờ đồng hồ ở cổ tay lên xem, như là sợ người ta không biết mình đeo đồng hồ Rolex.
Trần Lạc Thần lạnh lùng nhìn hai người: “Sản nghiệp trong nhà tôi, hai người còn chưa xứng để biết!”
“Phụt ha ha ha!”
Hai người ôm bụng cười lăn lộn.
Tô Lệ Hàm kéo kéo quần áo Trần Lạc Thần, ý bảo anh đừng nói thêm nữa..
Vừa rồi chỉ là cô nóng vội buộc miệng nói ra, không ngờ Trần Lạc Thần lại thật sự diễn theo lời nói của mình.
Tô Lệ Hàm đương nhiên biết Trần Lạc Thần bình thường ở trường rất nghèo, hơn nữa còn bị bắt nạt, chỉ là về sau trúng một số vé số.
Nhưng cho dù là trúng số, cũng cách biệt một trời một vực với Lý Kiến Nam.
Chỉ là cô chọc tức Tô Gia Linh.
Nhưng không ngờ, Tô Gia Linh không tức giận lại còn cười nhạo cô!
Ngay lúc mọi người đều có tính toán.
“Bốp!”
Tiếng cái chai rớt xuống vang lên.
“Em không biết em không biết! Em chỉ muốn hôm nay có được bằng lái, hôm nay em phải lái xe, không cần biết anh dùng cách nào, cuối cùng lấy được bằng lái cho em là được rồi!”
Trần Lạc Thần nhìn qua lại.
Là một cô gái hơn hai mươi tuổi đang khóc om xòm với bạn trai nhà mình.
Quần áo hai người đều không bình thường
Cô gái kia không thi qua, nên nổi giận
“Hạ Minh, em đừng gấp, anh nghĩ biện pháp, xem xem có kéo được quan hệ cho em không, cố gắng lấy bằng lái ra.
“Hừ, cái này còn được, dựa vào cái gì những cô gái khác lấy nhanh như vậy, rõ ràng là chiếc xe đó của em không dễ lái, bằng không sao em lại thi không qua chứ! Em nhất định phải nhanh chóng lái chiếc Lamborghini Gallardo của anh, sao đó về trường cũ đi dạo!”
Hạ Minh hổn hển!
Người đàn ông đứng ở đó khuyên nhủ
Trần Lạc Thần khẽ chật một tiếng, hai người này, hình như anh đã gặp qua đâu đấy rồi, nhưng gặp nhau ở điểm nào, Trần Lạc Thần nhất thời không nhớ nổi.
“Cậu Giang, cô Hạ Minh?”
Lý Kiến Nam đột nhiên kinh hỉ kêu lên.
“A? Kiến Nam, anh quen đại lão lái chiếc Lambor rồi đó?”
Tô Gia Linh sửa sang sợi tóc, hỏi.
“Quen biết, cậu Giang lúc ấy là sư ca ở đại học Giang Nam chúng anh, trong nhà có công ty sữa, luôn có tiền, thời gian trước anh thấy trong vòng bạn bè của anh ấy, vừa mua một cỗ Lamborghini Gallardo, hơn 11 tỷ, mẹ nó!”
Lý Kiến Nam hơi có chút đắc ý giới thiệu.
Vì chính mình quen biết người lợi hại như vậy mà kiêu ngạo.
“Oa! Xe thể thao Lambor 11 tỷ, ngầu chết đi được!”
Tô Gia Linh vui vẻ nói.
Chiếc Ferrari này của Lý Kiến Nam, mới 2 tỷ hơn.
Làm Tô Gia Linh cảm thấy rất lợi hại.
Lý Kiến Nam sửa sang lại quần áo một chút.
Lập tức bước qua game.
“Kiến Nam, là cậu à!”
Cậu Giang nhìn thấy Lý Kiến Nam tới, Hạ Minh vừa khóc rống cũng không náo loạn.
Mấy người trao đổi.
“Không ngờ lại trùng hợp như vậy, nói ra, từ sau khi tốt nghiệp chúng ta cũng không gặp nhau được mấy lần…?Yo, cũng lái Ferrari à, không tệ!”
Cậu Giang đau khổ cười.
“Sao có thể so với anh được, của anh là xe thể thao Lambor đó, đúng rồi cậu Giang, xe của anh đâu rồi? Muốn tận mắt nhìn xem!”
Tô Gia Linh kéo tay Lý Kiến Nam, lúc nào cũng hơi hơi cười với cậu Giang.
Xem như là lên tiếng chào hỏi.
“Áo áo, cô chính là Tô Gia Linh, bạn gái của Kiến Nam sao, xe đang ở bên kia, khà khà, mọi người muốn xem thì xem đi, một chiếc xe rách, chỉ mấy chục tỷ mà thôi, cũng không đáng tiền gì! Sau khi xem xong, chúng ta cùng nhau đi ăn một bữa cơm!”
Dứt lời, cậu cả nhà họ Giang rất sảng khoái dẫn bọn họ đi về trước.
“Hừ hừ, Lệ Hàm, cô không định đến xem sao? À đúng rồi vẫn là đừng nhìn, có nhìn thì người bạn trai này của cô cũng không mua được, không giống Kiến Nam, người ta còn mua một chiếc ferrari, còn nữa Lệ Hàm, cô có tiền không, cô cũng biết đây,