“Nhẫn ngọc phỉ thúy!”
“Cậu Lý này đúng là hiếu thảo, chiếc nhẫn đó ít nhất cũng phải hơn hai trăm triệu, chậc chậc chậc!”
Mọi người không khỏi truyền đến tiếng khen ngợi.
Phải biết rằng trong tiệc mừng thọ bà ngoại, lấy thân phận bạn trai tặng món quà hơn hai trăm triệu đã thể hiện được sự hiếu thảo.
“Tốt tốt lắm, Gia Linh, mau tiếp đón Kiến Nam đi!”
Bà cụ cầm chiếc nhẫn này thì cười không khép miệng được, yêu thích không buông tay!
Bà cụ nhìn về phía Lý Kiến Nam càng cảm thấy hài lòng.
Ngay cả ba Tô Gia Linh cũng đầy nở mày nở mặt.
Ở đây cần phải nói một chút, mọi người đừng tưởng rằng đến mừng thọ bà cụ là thể hiện gia tộc đoàn kết.
Đó chỉ là một mặt mà thôi.
Một mặt khác là trong tay bà cụ còn nắm giữ một phần tài sản của ông cụ trước khi mất, ba con trai, hai con gái, cuối cùng ai có được nó thì phải xem bà cụ thế nào.
Cho nên, mỗi lần mừng thọ bà cụ đều vô cùng long trọng.
“Bà nội, đây là Tiểu Ngọc, bạn gái của cháu, chúng cháu chúc bà…”
Lần này đến lượt Tô Minh, lúc này anh ta mỉm cười tặng quà của mình.
Bà cụ tất nhiên càng vui vẻ.
Sau đó là một chàng trai trẻ tuổi hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.
Anh ta mặc đồ tây màu lam, tóc vuốt keo.
Tư thế hiên ngang, nhìn cách ăn mặc có vẻ là người thành công.
Anh ta tên là Tô Trạch Nhân, anh họ của Tô Lệ Hàm, anh trai ruột của Tô Gia Linh.
Lúc anh ta lên sân khấu cũng làm cho mọi người chú ý.
Bởi vì Tô Trạch Nhân có sự nghiệp thành công, trong những đứa cháu thì anh ta có năng lực mạnh nhất, thành tích tốt nhất.
Cũng là người thừa kế tương lại nhà họ Tô.
“Bà nội, cháu trai chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”
“Đúng rồi bà nội, đây là bạn gái mới của cháu, tên là Đỗ Tinh!”
Tô Trạch Nhân giới thiệu nói.
“Được được được, thật tốt quá, hôm nay mấy cháu thật sự làm cho bà rất ngạc nhiên! Bà xem nhìn thật kỹ cô dâu tương lai của cháu trai, Đỗ Tinh, hiện tại cháu đang làm việc gì?”
Đỗ Tinh nói:” Bà nội, bây giờ cháu đang làm việc ở cửa hàng 4S của BMW, hiện tại cháu là phó giám đốc, may là có anh Trạch Nhân!”
“Rất tốt! Cháu và Trạch Nhân quen nhau lúc mua xe sao?”
Tô Trạch Nhân gật đầu nói: “Đúng vậy bà nội, không phải khoảng thời gian trước cháu đi để mua một chiếc xe thể thao BMW sao, cho nên quen biết Đỗ Tinh!”
“Tốt, Đỗ Tinh, cháu đến bên cạnh bà đi!”
Bà nội vẫy tay.
“Anh, chị dâu, hai người ngồi đi!”
Tô Gia Linh cười tiếp đón.
Hôm nay hai anh em nhà bọn họ thật sự chiếm hết nổi bật.
Dựa theo đạo lý mà nói thì con cháu chúc thọ xong, hiện tại mọi người cũng đến đủ, tiệc mừng thọ nên chính thức bắt đầu rồi.
Nhưng hôm nay nhân vật chính là bà cụ vẫn chưa thỏa mãn.
Hình như đang đợi một người nào đó vậy.
Người này không tới chúc thọ làm cho bà cụ cảm giác đây không phải là tiệc mừng thọ.
Là ai vậy?
Tất nhiên là cháu gái Tô Lệ Hàm mà bà cụ yêu thương nhất!
“Thằng hai, cháu gái Lệ Hàm của mẹ đâu?”
Lúc này bà cụ hỏi.
Ba của Tô Lệ Hàm là Tô Quốc Cường, mẹ là Vương Tuệ Mẫn cũng ở đây.
Thời gian trước, bởi vì Tô Quốc Cường kinh doanh không tốt nên công ty của ông ta suýt nữa đóng cửa.
Nói thật, lúc đó bà cụ tức điên lên.
Nhưng không nghĩ tới nhờ cậu Trần Kim Lăng đầu tư giải quyết nguy cơ này.
Công ty giải quyết vấn đề dễ dàng, ngược lại còn phát triển hơn một bậc.
Điều này lại làm cho bà cụ vô cùng vui sướng.
Cho nên bà cụ càng yêu thương Tô Lệ Hàm.
Bà cụ vừa nói thì sắc mặt của hai anh em Tô Gia Linh, Tô Trạch Nhân không tốt lắm.
Nhưng chỉ có thể ghen tỵ trong lòng.
“Lệ Hàm à, con bé nói đang đợi một người bạn, lập tức tới ngay!”
“Hả? Chẳng lẽ là bạn trai của Lệ Hàm?”
“Hình như là vậy…”
Tô Quốc Cường qua loa trả lời một câu.
Bởi vì Tô Lệ Hàm có nói với ông ta hôm nay muốn mang bạn trai tới.
Vương Tuệ Mẫn có hỏi qua bạn trai của con gái là ai?
Nhưng Tô Lệ Hàm lại không nói.
Chỉ nói bọn họ phối hợp là được.
Chuyện này làm cho Tô Quốc Cường và Vương Tuệ Mẫn cũng không biết rốt cuộc cô ta có ý gì.
“Mẹ, mẹ xem, Lệ Hàm đến rồi!”
Lúc này, Tô Lệ Hàm mới đưa Trần Lạc Thần đi ra từ đám người.
Nếu không phải vừa rồi Trần Lạc Thần nói muốn đi nhà vệ sinh thì sẽ không đến trễ.
“Cháu gái Lệ Hàm này đúng là ngày càng đẹp!”
“Hả? Mọi người nhìn chàng trai được Lệ Hàm