Cụ Điền vung tay ném về phía con quỷ không đầu một quả cầu lửa .
Nhanh như cắt nó né được quả cầu rồi tung mình lên không trung phóng về phía ba chúng tôi.
Trong tay nó ném ra một loạt gươm đao, càng về phía chúng tôi những thanh kiếm càng sáng và sắc bén đến vô cùng.
Ba người chúng tôi đồng loạt dùng bảo vật đánh bật tất cả, con quỷ gào lên rồi bay vòng vòng bên ngoài trận đồ nó nhả ra thứ gì đó như khói có màu xanh khạc thẳng về phía chúng tôi.
Cụ Điền bất giác hô lớn.
- Mau ngưng thở bịt mũi lại,nó khạc ra mê khí để khống chế chúng ta đó!
Nhưng chẳng kịp nữa rồi, đầu óc tôi quay cuồng vì đã hít phải một hơi khói đó, ba người chúng tôi lại một lần nữa nắm chặt bảo khí nhìn nhau rồi nhắm mắt tịnh thiền để xuất ra hắc khí .
Trong cơn mê man khi ngất đi tôi thấy ba người chúng tôi đứng trước Đền Cốc, có đến hàng trăm người đang quỳ gối dưới gốc cây si cổ thụ.
Có lẽ cái cây này phải đến vài trăm năm vì nó cực kỳ to, hình như đây là thời phong kiến, ba người chúng tôi đi đi lại lại trước mặt tất cả mọi người nhưng không có ai nhìn thấy chúng tôi cả, trước mặt đền cốc là ba vị pháp sư mặc áo có thêu chỉ ngũ sắc long lanh tay cầm bảo vật, trong đó có cả cây bút lông giống hệt của tôi.
Trên giàn gỗ được đóng chặt từ hàng trăm cây tre là một cô gái trẻ, nhìn dáng vẻ sợ hãi của cô gái như thể sắp bị thiêu sống, nhưng đúng là vậy, vì bên dưới giàn gỗ là một đống củi lớn.
Bốn thanh niên to cao lực lưỡng đang đứng cầm trên tay mỗi ng 1 thanh đuốc lớn lửa đang cháy rừng rực.
Từ trong đền cốc bước ra một vị trung niên mặc áo quan thời xưa, nhưng vừa đi tay vừa bấm độn.
- Tất cả trông cậy vào con, con gái à ! thủy thần nơi đây chỉ cần có con sẽ cho Tỉnh ta mưa thuận gió hòa, hiến tế con là điều không ai muốn nhưng hy sinh một mình con để đổi lại bình an cho hàng trăm hàng ngàn người .
Giọng nói đó dõng dạc từng câu từng chữ, ông ta giơ tay ra hiệu về phía hàng trăm người đang quỳ bên đền, như một vị lãnh đạo cấp cao, mọi người đồng loạt quay đầu về phía cô gái kia cúi lạy và cắm cho cô mỗi người một nén hương.
Trên giàn tế lễ, cô gái trẻ nước mắt chảy hai hàng miệng tứa máu, ánh mắt căm phẫn nhìn về phía mọi người lắc lắc đầu, từ trong thâm tâm chắc hẳn cô đang cầu cứu mọi người nhưng không được, không một ai giúp cô cả, đây có lẽ là một giàn tế lễ theo đạo thuât trấn yểm ngày xưa.
Từ trên bầu trời đen kịt giáng xuống một tia sét sáng chói. mây gió bắt đầu kéo tới, nước sông cuồn cuộn nổi sóng, hai bên bờ sông sóng vỗ dập dềnh, từ trong làn nước bị đánh đục ngầu một con Giao Long trườn lên giàn lễ.
Nó thức sự không giống với những con mà trong phim hay tranh ảnh tôi thường thấy, thân hình dài đến hai ba mươi mét của nó thật đẹp làm sao, mọi người hoảng sợ bỏ chạy toán loạn.
Ba người chúng tôi lực bất tòng tâm khi muốn ra tay giúp mà không thể, pháp bảo đều đang bị khống chế, con Giao Long trườn quanh giàn lễ rồi biến thành một thanh niên quần áo gọn gàng.
- Cái thứ ác nhân nhà ngươi, đem con gái người ta hiến cho thủy quái mà dám nhận là thủy thần. ta đây là ai ngươi nhìn rõ đi ?
Vị quan kia quỳ gôi tay chắp trước ngực khẩn khoản trình bày sự việc, đang trong tình thế hóa giải thì bỗng từ trên núi nhảy xuống một con hổ to bằng mươi con trâu mộng đứng sừng sững trước mặt Giao Long, thân hình khồng lồ của nó chê khuất cả một khoảng lớn.
Nó nhe nanh cào vuốt xuống mặt đất khiến chỗ đó mất đi hẳn một mảng đất lớn, rồi bất ngờ từ trên trời có một luồng khí lạnh thổi tới như vũ bão đóng băng Giao long lại.
Ba con mãnh thú hiện nguyên hình đứng thành thế chân kiềng nhe nanh cào vuốt nhìn nhau.
Ba vị thần của ba không gian khác nhau giao chiến mà lại là hai chọi một.
Từ trong phiến băng Giao Long gồng mình phá nát tảng băng rồi hóa thân thành 1 con vật nửa cá sấu nửa rồng, dùng cái đuôi khỏe mạnh của nó quất một nhát vào giữa thân con hổ khổng lồ khiến nó bị hất văng ra xa.
Đằng sau lưng là Đại bàng lao tới mổ liên tiếp vào cổ giao long, con hổ cũng nhảy bổ từ xa tới cắn vào thân giao long, giao long chỉ có một mình nên mau chóng mất sức, từng mảng thịt bị cắn rách khiến máu chảy tuôn ra không ngừng.
Ba con vật hóa thân thành người rồi rút binh khí, chưa kịp định thần lại Giao Long đã bị chém đứt một cánh tay từ thanh kiếm báo của Hổ tinh, lại bị bồi thêm một nhát đâm từ giáo của Đại