Sau khi Đoàn Lê Nguyên xử lý xong những bia đỡ đạn này, lại đi tìm Kẻ Hủy Diệt, anh ta đã không còn tung tích nữa rồi.
“Hạo Quân, em nhất định sẽ trả thù cho anh”
“Phàm là những người tham gia vào chuyện này, đều phải chết”
Đoàn Lê Nguyên tức giận hét lên.
Lúc này, mấy người Văn Hi đã đuổi đến.
“Lê Nguyên cô không sao chứ?”
“Cô bình tĩnh một chút, vừa rồi cô quá đáng sợ rồi”
Sau khi Đoàn Lê Nguyên bình tĩnh lại, nói: “Yên tâm đi, tôi không sao, tôi đã hôi phục lại như bình thường rồi”
“Vậy thì tốt.
Người chết không thể sống lại.
Cô vẫn nên nén bi thương đi”
Mãy người Văn Hi thở dài.
Trông Đoàn Lê Nguyên có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại tức giận như núi lửa phun trào vậy.
Sau này cô sẽ kế thừa ý chí của Dương Hạo Quân, đi theo con đường của Dương Hạo Quân.
Bây giờ cô có thực lực này, hơn nữa cô nhất định phải trả thù cho Dương Hạo Quần.
Cho dù đối phương có mạnh thế nào, nhất định cũng phải giết được kẻ thù.
Cô phải ổn định mấy người Văn Hi trước, nếu không để bọn họ biết được ý nghĩ của cô, tuyệt đối sẽ không để cho mình đi.
Mặt khác Kẻ Hủy Diệt bị Đoàn Lê Nguyên ép đi vẽ hướng ngược lại.
Anh ta chỉ có thể đi về hướng Nam.
Anh ta đang tăng tốc tốc độ ở trong núi sâu.
Nhưng khi đến một ngã tư, trên đường cũng xuất hiện một bóng người đang bay nhanh.
Hai người suýt chút nữa thì đụng vào nhau.
Hai người đều dừng chân lại, nhìn