Đây là câu hỏi đầy tò mò của Dương Hạo Quân.
Lý do tại sao những thể lực và chủng tộc cổ đại này lại điên cuồng như vậy chính là do sự phụ của anh.
Mọi thứ của bản thân anh đều là do sự phụ cho.
Ông ấy quá bí ẩn...
Cho đến nay, vẫn còn rất nhiều điều thần bí xoay quanh ông ấy.
Đặc biệt là nhìn thấy những chủng tộc và thể lực cổ đại này đang lao đến điên cuồng, điều này càng khiến Dương Hạo Quân cảm thấy tò mò hơn.
Rõ ràng là những người này biết danh tính của sự phụ anh.
"Thưa ngài, lẽ nào ngài không biết sao?"
Mọi người kinh ngạc nhìn Dương Hạo Quân.
"Sư phụ chưa từng nói cho ta thân phận của ông ấy! Thu thật sự không biết cái gì hết!" Dương Hạo Quân đáp.
Mọi người mắt đối mặt nhìn nhau, không khỏi cảm thán: "Cũng đúng! Theo tính cách của ông ấy, nói cho anh thì mới là không đúng"
"Thưa anh, thực ra chúng tôi cũng không biết nhiều chuyện lắm! Chuyện của hắn phàm nhân chúng ta cũng không biết, cũng không dám biết!"
"Ông ấy là một người đàn ông kỳ lạ! Ở thời đại của chúng ta, ông ấy giống như một vị thần! Tất cả chúng ta có mặt ở đây đều ít nhiều nhận được sự ưu ái của ông ấy!"
| "Đúng vậy, nếu không có anh ấy, tộc của chúng ta sẽ bị tiêu diệt! Anh ấy là vị thần sáng tạo của tộc chúng ta!"
"Chúng tôi cũng vậy! Nhiều năm như vậy, chúng tôi vẫn luôn muốn gặp lại ông ấy!"
"Ông ấy là tín ngưỡng cả đời của tộc chúng tôi! Tộc chúng tôi vẫn luôn tôn sùng ông ấy!"
Dương Hạo Quân đã hoàn toàn đánh giá thấp sự điên cuồng của nhóm người này.
Khi anh vừa mới đề cập đến sự phụ, nhóm người này đã như phát điên lên vậy.
Vấn đức nào? Điều này thật khó tưởng tượng!
Không biết sự phụ ở thời đại của bọn họ rốt cuộc là có sự tồn tại mạnh mẽ đến thế nào? Và ông ấy có gì khác so với thời đại của anh hiện nay?
Nhưng sáy mắt không để lại nhiều chuyện và ấn tượng. Nhưng mọi thứ đều rất quan trọng đối với những chủng tộc cổ đại này và nó đã tạo nên ảnh hưởng đến tất cả.
"Anh có biết không? Chúng tôi cũng muốn gọi ông ấy là sự phụ, nhưng vẫn là không đủ