Ngay cả Dương Hạo Quân cũng không biết đây là đâu.
Tóm lại đây là một nơi sâu bên trong chậu Viêm Chu, là nơi mà nhà thám hiểm có chết cũng không muốn tới.
Dường như là bởi vì từ trường, nên tất cả những thiết bị khoa học kỹ thuật hiện đại đi vào trong này đều mất đi tác dụng.
Hơn nữa nơi này được bao phủ bởi sương mù dày đặc, độ cao và độ sâu ở đây đều là thử xưa nay chưa từng gặp.
Hiển nhiên, ngay cả thiết bị vệ tinh cũng không dò xét được tới nơi này. Nếu không có người chỉ đường, chắc chắn Dương Hạo Quân sẽ không đến được nơi này. Và chắc chắn sẽ không thể tìm thấy nơi này trên bản đồ được. Đây là mảnh ghép mà thế giới còn thiếu. Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân đều thán phục trước sự hùng vĩ của thiên nhiên nơi đây.
Dương Hạo Quân còn phát hiện sương mù dày đặc đều chứa đầy khí độc, bất kể là người có sức khoẻ như thế nào, nếu như hít phải thì chắc chắn sẽ chết ngay lập tức.
“Hiện tại chỉ có thể dựa vào chính các người! Có thể vượt qua cửa ải này hay không?” Tà Thần U Minh mỉm cười nhìn bọn họ. Chắc hẳn vượt qua lớp sương mù này là một trong những bài khảo nghiệm.
Nhưng mà nó có thể khó đối với những người khác, lại không thể làm khó được Dương Hạo Quân và Tà Thần Hỏa Vân.
Dẫu sao hai người cũng có mối quan hệ thân thiết với Độc Tà Thần, bọn họ cũng đã học được một ít thuật về độc từ Độc Tà Thần.
Tuy rằng lớp sương mù chứa đầy khí độc này bá đạo, nhưng cũng không làm khó được bọn họ. Đoàn người tiếp tục lên đường. Sau khi xuyên qua lớp sương mù dày đặc, rốt cuộc tầm mắt cũng bắt đầu được mở rộng. Nhưng mà cũng chỉ là được mở rộng một chút thôi. Bởi vì bọn họ đang ở bên trong một khu rừng. Lớp sương đen dày đặc bao phủ toàn khu rừng, đây vẫn là một nơi vệ tinh không thể thăm dò được. Cuối cùng bọn họ cũng đã đi xuyên qua rừng rậm, trước mắt thật sự đã trống trải hẳn lên. Dường như thế giới này là một mảnh tăm tối. Mờ ảo, âm u. Có một luồng ánh sáng nhỏ mỏng manh, nhưng họ lại không biết luồng sáng đó từ đầu tới.
Phía xa là núi non trùng trùng, thấp thoáng có thể nhìn thấy từng tòa thành san sát nhau. Tà Thần Hỏa Vân bị dọa bởi cảnh tượng trước mắt. Dương Hạo Quân lại mỉm cười: “Giả thần giả quỷ! Chẳng qua là tìm được một nơi tốt mà thôi!” Tổ chức Kinh Thánh cụ thể như thế nào thì phải nhìn thấy người thật mới biết được. Cuối cùng hai người Dương Hạo Quân được dẫn vào tòa thành Hắc Ám. “Từ giờ trở đi, anh chính là thành viên của tổ chức Kinh Thánh! Nhân tiện thì ông cũng vậy.”
Tuy rằng Tà Thần U Minh rất không muốn thừa nhận Tà Thần Hỏa