*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dương Minh Thiên đã từ từ giơ bàn tay phải của mình lên.
Sắp rơi xuống đỉnh đầu của Chí Oánh "Oanh!" Một chưởng này mang theo kình phong cuồng bạo vô cùng.
Chí Oánh đã cảm nhận được cái chết.
Ngay giây phút ngàn cân treo sợi tóc thì Dương Minh Thiên lại dừng tay.
Chí Oánh đợi nửa ngày, không có động tĩnh, bà lúc này mới mở mắt ra.
"Ông..
Ông không giết tôi?" Chí Oánh kinh ngạc nói.
Dương Minh Thiên thân sắc quái dị nhìn bà, cũng không nói chuyện.
"Ầm!" Sau đó, Dương Minh Thiên đóng cửa lại rời đi.
Ánh mắt Chí Oánh lóe lên, rất nhanh bà liên hiểu có chuyện gì đang xảy ra.
Là Dương Minh Thiên đang lo lắng.
Ông ta lo lắng bà có thể đem điều bí mật này nói cho Dương Hạo Quân biết.
Ông ta không dám đánh cuộc.
Lỡ chẳng may Dương Hạo Quân biết thật, một khi ông ta giết Chí Oánh, Dương Hạo Quân nhất định sẽ đem bí mật này ra ánh sáng.
Đây chính là điều mà Dương Minh Thiên lo lắng.
Vì tiền đồ của ông ta, vì vị trí gia chủ của ông ta, ông ta không dám đánh cuộc.
Trước kia ông ta không cần lo lắng cái vấn đề này, bởi vì Chí Oánh đủ yêu ông ta, nguyện ý vì ông ta bỏ ra sinh mạng, chứ đừng nói chỉ là bảo vệ bí mật.
Nhưng hôm nay, có Dương Hạo Quân ở đây, Chí Oánh thay đổi.
Chí Oánh rất có thể
có thể vì bảo vệ Dương Hạo Quân, đem điều bí mật này nói cho hắn.
Ông ta cũng vì vậy mà không dám tùy tiện giết Chí Oánh.
"Phải nghĩ biện pháp thăm dò Dương Hạo Quân có biết bí mật này hay không!" Cuối cùng, Dương Hạo Quân ở trong phòng phát hiện Chí Oánh lưu lại tờ giấy.
Đại khái là nói kêu hắn yên tâm, bà không có sao, cũng không cần phải đi tìm bà.
"Mẹ, làm sao con có thể không đi tìm mẹ được?”
Dương Hạo Quân đột nhiên vỗ bàn.
Từ việc này hắn càng khẳng định đây chính là nhà họ Dương làm.
Mẹ hắn muốn đi chết thay cho hắn.
Mẹ muốn bọn họ không làm gì được con trai Nếu không phải do mẹ ngăn cản, hắn chắc chắn đã giết chết Dương Thần.
Dương Hạo Quân vẻ mặt không biết làm sao.
Vốn là Dương Hạo Quân chuẩn bị qua một