Con Rể Chiến Thần

Thần mà từ trên trời xuống thì cũng là người phàm


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Sau khi Dương Minh Thiên ngồi ốn định trong nhà lại muốn cống hiến cho gia tộc.

Mang Chiến thần Vân Lang chiêu mộ về nhà họ Dương là điều ông ta muốn làm.

Bất luận cái giá phải trả có nhiêu đến bao nhiêu, chuyện này nhất định ông ta phải làm được.

“Một khi có được Chiến thần Vân Lang, nhà họ Dương chúng ta sẽ vĩnh viễn tôn tại, đó chính là sao Song Tử đó!”

Dương Minh Thiên đã tưởng tượng ra được bức tranh kia rồi.

Ngoài vị Sao Song Tử còn có một người chính là Dương Thần.

“Gia chủ, có một câu, Dương Thần vẫn chưa đủ tư cách để nhắc được đứng chung với Chiến thần Vân Lang!”

Có người lập tức tố cáo.

“Tôi chỉ là đang nghĩ mà thôi!”

Dương Minh Thiên cười cười.

Dương Thần siết chặt nắm tay, anh ta đã và đang cố gảng đuổi kịp Chiến thân Vân Lang.

Nhưng anh quá mạnh, quá mạnh rồi.

Khiến cho anh ta tuyệt vọng! “Gia chủ, các vị trưởng lão, Hoàng tộc nhà họ Khương truyền ra tin tức - Khương Di Quân nếu không gả cho Chiến thần Vân Lang thì thà cô độc đến già cũng được!”

Lúc này người bên dưới truyền đến một tin tức.

“Hả? Chuyện này là như thế nào?”

Mấy người Dương Minh Thiên hỏi.

Người đã biết hết tất cả các chỉ tiết của trận của Chiến thần Vân Lang như Dương Thần nói: “Cha, Lăng Thiên Long và Khương Di Quân vốn dĩ là đến đối phó Dương Hạo Quân, kết quả là tình cờ đánh nhầm vào lúc cao thủ nước ngoài ám sát Chiến thân Vân
Lang, hình như là được Chiến thân Vân Lang cứu đói!”

“Hóa ra là vậy! Hóa ra nha đầu này sau khi tận mắt thấy Chiến thần Vân Lang thật sự, bị cảm phục rồi! Đừng nói là con bé, dù là bất cứ cô gái nào ở Lạc Việt nhìn thấy Chiến thân Vân Lang, cũng đều muốn gả cho anh ấy chứ?”

Dương Minh Thiên nói.

“Không phải nha! Con bé nhà họ Khương mắt cao hơn trời, nghe nói đến Dương Thần cũng chỉ miễn cưỡng, chỉ có Chiến thần Vân Lang mới có thể cảm phục Đệ nhất mỹ nhân ở Kinh Thành này thôi!”

Những người khác nói.

“Ha Ha Ha, nghe nói Dương Hạo Quân nhớ Khương Di Quân mãi không quên? Cố ý không xé bỏ hôn ước! Có chuyện này không vậy?”

Dương Minh Thiên cười hỏi.

Dương Thần gật gật đầu: “Thật sự có chuyện như vậy! Người đàn ông có khí huyết mạnh mẽ như Dương Hạo Quân nhìn thấy Khương Di Quân bị kích thích là chuyện rất bình thường! Nếu anh ấy không có vợ, đoán chừng sẽ không hủy bỏ hôn ước đâu!”

“Anh ta xứng sao? Người ta chỉ gả cho chiến

con-re-chien-than-1120-0

con-re-chien-than-1120-1

con-re-chien-than-1120-2

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện