*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe vậy, Phùng Ngọc Hân cười nói: "Bé Quân, đây không phải là ba con đâu, nếu anh ta là ba con thì tốt rồi!" Đoàn Lê Nguyên thở dài nói: "Ngọc Hân, chúng ta đừng giễu cợt Chiến Thần Vân Lang nữa, anh ấy là thân, chứ có phải người phàm đâu!" "Đúng rồi, mình nhớ là lần đầu tiên bé Quân mở miệng nói là tiếng ba nhỉ? Thật là khổ cho cậu rồi!" Phùng Ngọc Hân nhớ răng khi đứa trẻ mới tập nói, thứ Đoàn Lê Nguyên dạy cho cô bé không phải tiếng mẹ, mà là hai tiếng ba ba.
Câu đầu tiên Đoàn Lê Quân nói là hai tiếng "Ba ba'.
Vẻ mặt Phùng Ngọc Hân nghiêm túc nhìn Đoàn Lê Nguyên nói: "Lê Nguyên, mình biết tình cảm của cậu dành cho Dương Hạo Quân đến chết cũng không đổi.
Nhưng cậu cũng phải chấp nhận thực tế đi, dù anh ta chưa chết thì khả năng cao là anh ta sẽ không xuất hiện đâu." "Thậm chí có thể học theo ba anh ta, đã sớm lây vợ sinh con rồi, chứ không phải không thể xảy ra đâu!" 'Lộp cộp!' Trái tim Đoàn Lê Nguyên chùng xuống.
Điều này không phải là không thể xảy ra.
Dương Minh Thiên cũng đã từng làm điều đó.
Anh ta là con trai ông ta nên làm chuyện như vậy cũng rất bình thường.
"Một mình cậu phải gánh vác mọi thứ, dũng khí trên vai cậu quá nặng rồi! Hơn nữa cậu còn trẻ mà, mình đề nghị cậu nên tìm một người khác để đi với cậu trên quảng đời còn lại! Bé Quân cũng cần phải có một người ba nữa!”
Phùng Ngọc Hân nói
một cách đầy thấm thía.
"Ngọc Hân, cậu đừng nhắc tới chuyện này nữa! Hơn nữa, nếu mình mang theo đứa nhỏ, thì ai mà chấp nhận mình chứ?" Đoàn Lê Nguyên thẳng thắng từ chối.
Phùng Ngọc Hân vui mừng: Lê Nguyên, người theo đuổi cậu có ít đâu? Mọi người còn không để ý chuyện cậu dẫn theo con! Hơn nữa, ai lại đi từ chối một người có địa vị và thân phận như cậu chứ? Trong số đó thì thiếu gì mấy người trẻ tài năng anh tuấn chứ!" Phùng Ngọc Hân vừa đề cập đến chuyện này, thì Đoàn Lê Nguyên nhớ đến ba nuôi của cô, Lâm Hiểu Thiên, muốn hứa cho cô một cuộc hôn nhân.
Ba nuôi đối xử rất tốt với cô và bé Quân, Đoàn Lê Nguyên đang nghĩ cách làm để sao từ chối chuyện này.
"Lê Nguyên à, ông cụ Lâm đánh giá rất cao phẩm cách của cậu, ông ấy vì cậu mà chọn một tấm chồng vô cùng tốt, cậu yên tâm đi.
Tuyệt đối sẽ khiến cậu hài lòng cho coi!" "Ngày mai người được ông cụ Lâm tuyển chọn Giang Bắc! Cậu xem mà lo liệu đi?" Phùng Ngọc Hân mỉm cười.
Đoàn Lê Nguyên thở dài: "Vậy thì gặp mặt một lần thử xem!" Nhưng cô không có ý nghĩ nào khác.