*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Được, tôi ủng hộ anh, mãi mãi sẽ luôn đứng vê phía anh!”
Dương Hạo Quân vỗ nhẹ lên bờ vai của anh ta.
Hôm sau.
Bên trong tòa dinh thự của nhà họ Tần.
Mọi người đang cùng nhau dùng bữa tại phòng ăn.
Mỗi người trong khi ăn đều phải giữ im lặng.
Bởi vì nhà họ Tần có một chế độ vô cùng nghiêm khắc, dù sao thì bọn họ cũng là gia tộc đứng đâu chỉ xếp sau hoàng gia, trước mắt đang phát động để tấn công các gia tộc lớn khác.
Có lẽ, không lâu nữa, nhà họ Tần đã có thể tăng cấp lên hàng ngũ gia tộc giàu có.
“Ông nội, ông nghĩ tên nhóc Tần Văn kia có dám đến đây hay không?”
Người phá vỡ bầu không khí yên tĩnh ấy chính ra Trần Chiến Thiên.
Còn những kẻ khác thì không nói lấy một câu, thật ra là cũng không dám nói gì.
Có thể là Tần Chiến Thiên không giống với bọn họ, anh ta thực sự có cái tư cách này.
“Con cảm thấy có khả năng ấy sao? Chẳng qua chỉ là mồm miệng nhanh nhảu mà thôi!”
Tần Long Phi khịt mũi kinh thường.
Tiêu Yến cũng cười cười mà nói: “Chiến Thiên, anh ngồi đây mà quan tâm đến cái thứ phế vật đó làm gì? Cho dù là có cho anh ta thêm một trăm năm nữa, thì anh ta cũng chẳng bằng được một phần mười của anh...!”
Tiêu Yến sinh ra đã có được ngoại hình cùng với dáng vẻ xinh đẹp, chỉ cần một cái liếc mắt, cũng có thể khiến cho đàn ông thèm thuồng đến rớt
cả nước miếng.
Khương Di Quân chính là người phụ nữ đẹp nhất Kinh Thành.
Và cực kỳ thích những kẻ mạnh mẽ! Ban đầu, Tây Phương đã ngồi vững trên cái ghế người thừa kế rồi, cho nên cô ta mới qua lại với anh ta.
Sau khi Tây Phương bị mất đi quyền thừa kế này, cô ta lập tức quay sang vùi đầu vào ngực Tần Chiến Thiên.
Nghe đồn Tiêu Yến cũng đã từng giao du với không ít thể loại đàn ông.
Chẳng qua là do Tần Chiến Thiên vẫn chưa từ bỏ được cô ta, như vậy cũng đủ nói lên rằng người phụ nữ này nhất định phải có thủ đoạn có thể trói chặt trái tim của anh ta.
Tần Chiến Thiên tỏ ra kiêu ngạo: “Tần Văn đến tư cách trở thành đối thủ của anh cũng không có, anh việc gì mà phải quan tâm đến anh ta.
Chỉ là anh sợ anh ta lại làm ra chuyện gì mất mất, khiến cho nhà họ Tần phải hổ thẹn thôi...!”
“Không cần phải quan tâm đến anh ta! Dù sao thì anh ta cũng tuyệt đôi không dám tới nhà họ Tần gây chuyện đâu! Còn muốn san bằng nhà họ Tần ư? Đúng là nằm mơ!”
“Rầm!”
Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên.
- -------------------