*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đúng đó! Dương Hạo Quân, không phải là anh nói con đường này có nguy hiểm à? Chúng ta đã an toàn đi qua rồi, nguy hiểm ở đâu nào?”
“Lại còn bảo chúng tôi đi đường khác nữa chứ, anh bị điên à?”
Mãy người Hỏa Phượng Hoàng lạnh lùng măng anh.
Sau khi bốn người của đội Lang và hơn chục người của trạm gác ngầm biết được chuyện này cũng cười ồ lên.
“Xem chúng ta là bọn ngu thật đấy à? Xung quanh con đường này đều trong tầm kiểm soát của chúng ta, không có gì nguy hiểm hết á!”
“Anh tới tìm cảm giác tôn tại hử? Lần hộ tống này anh chẳng được cái tác dụng gì hết trơn á!”
“Đến bây giờ anh vẫn thấy đề nghị vừa rồi của anh là đúng đắn sao?”
Mấy người Bạo Long hỏi.
Dương Hạo Quân gật đầu: “Đúng vậy, tôi tin chắc con đường này có vấn đề, nên vừa rồi mới bảo các cậu thay đổi tuyến đường khác”
“Tôi phục rồi! Vứt anh ta ở đây luôn nhá? Cho anh ta tự đẩy xe lăn mà quay về!”
Bạo Long bị chọc giận đến sắp bùng nổ luôn rồi.
“Đúng đó, tôi cũng nghĩ quăng anh ta ở đây quách đi cho rồi!”
Những người khác đều nghĩ như vậy.
Dương Hạo Quân đã nhiều lần khiêu khích với sự uy nghiêm của bọn họI “Thôi quên đi, hoàn thành nhiệm vụ là được rôi, không cân thiết bị ảnh hưởng bởi những chuyện nhỏ nhặt này!”
“Đúng vậy, nhiệm vụ
quan trọng nhất là mang đồ vật vê”
Băng Phượng Hoàng khuyên nhủ.
Lúc này mọi người mới chịu thôi.
“Được rồi, tiếp tục xuất phát thôi! An toàn về đến Kinh Thành, giao đồ cho Vệ binh Viêm Long là thành công rôi”
Cả đội xe cộng thêm đội Lang và nhóm người của trạm gác ngầm cùng nhau đi tiếp.
Bây giờ đã tiến vào địa phận của Kinh Thành, tất cả mọi người đều cảm thấy rất vui vẻ.
Theo quan niệm của bọn họ, không có ai dám ra tay trong Kinh Thành cả.
Kinh Thành cũng đồng nghĩa với vùng đất cấm.
Khái niệm này thật sự không sai.
Khi Dương Hạo Quân còn là Chiến thân Vân Lang, mỗi một tấc đất của Lạc Việt đều là vùng đất cấm, chớ nói chỉ là nơi quan trọng nhất như Kinh Thành.
Cả đoạn đường dài trước đó không có ai ra tay, ở Kinh Thành càng không có khả năng sẽ ra tay! Nhưng khái niệm cũng chỉ là khái niệm, không phải là sự thật.
*Vút vút vút...
Một giây sau, trong không khí đột nhiên truyên đến những tiếng gầm rú cuồng bạo.
“Đùng “Đùng!
- -------------------