*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Các đường phố ở Giang Bắc đây ắp quân sĩ hành quân vội vã.
Người dân phất cờ kêu hô, từng lá cờ đỏ thắm của Lạc Việt giương cao khắp nơi trong thành phố.
"Các người yên tâm lo giết địch, phía sau có chúng tôi rôi!" "Chúng tôi đang chờ ngày chiến thắng của các người! Lạc Việt tất thắng! Lạc Việt tất thắng!" Dân chúng hò hét, ai nấy cũng đều rưng rưng ánh lệ.
Những chiến sĩ cũng hô vang: "Lạc Việt tất thẳng, Lạc Việt tất thắng!" Mọi người một lòng, buộc thành một sợi dây cứng chắc, như tiếp thêm một sức mạnh to lớn.
Dương Hạo Quân nhìn một cái, trong lòng tràn đây cảm xúc.
Quân dân một lòng như thế, Lạc Việt có lý do gì để thua? Vì mọi người mà chiến đấu, cũng đáng! Dương Hạo Quân dẫn dắt đội quân ba trăm ngàn người đến tuyến đầu chỉ viện cho biên giới phía nam.
Không chỉ như thế, một thời gian trước, chiến đội do Dương Hạo Quân huấn luyện cũng được dẫn theo.
Dương Hạo Quân cũng đã ra lệnh cho hoàng đế Tây Đường, dốc hết toàn bộ lực lượng của các thể lực ấn thế cùng tứ đại môn phiệt nghe theo sự chỉ huy của anh.
Như thế, trong tay Dương Hạo Quân hiện tại đang có bốn mươi vạn đại quân.
Mặc dù hầu hết trong số họ là những chiến sĩ hiện đại, nhưng họ có vũ khí, nếu như dùng chiến thuật thích hợp cũng có thể giết được võ giả.
"Dương Hạo
Quân lúc này quá đẹp trai đúng không?”
"Cậu ấy vẫn là chiến thần Vân Lang!" Có người cảm thán nói.
Họ cũng đã thay đổi cách nhìn về Dương Hạo Quân.
Đặc biệt là đám người Ngô Thị Lan.
"Ha ha, đủ rồi!" "Khí thể có vẻ hung hãn nhỉ! Nhưng thật ra cũng chỉ là một đám bia đỡ đạn!" "Thời thế bây giờ thay đổi nhiêu quá! Kẻ thù đều là cường giả cấp chí tôn! Những chiến sĩ này đều chẳng có một ai đạt được tới cấp tông sư, đến chiến trường cũng chỉ làm bia đỡ đạn thôi!" "Tác dụng lớn nhất của ba trăm ngàn người này chính là kéo dài thời gian.
Dù sao giết ba trăm ngàn người cũng phải tốn một chút thời gian!" "Có sao nói nấy, đám người này đúng là tự đi tìm chết! Thật là đáng buồn! Ba trăm ngàn người sắp không còn nữa rồi! Ài!" Mấy người Đoàn Hồng Thắng nói một cách vô tình.
Nhưng ở đây không có ai dám phản bác lại, bởi vì bọn họ nói đúng.
Bây giờ là thời đại võ giả tranh bá! Đặc biệt là cường giả cấp chí tôn càng đáng sợ hơn, nhục thân có thể chống đạn dược, giơ tay nhấc chân