*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kinh ngạc! Bàng hoàng! Không ai ngờ rằng một tên mọt sách trước kia lại phản bội Lạc Việt, trở thành kẻ thù lớn nhất của Lạc Việt! Vũ khí do anh ta chế tạo lại trở thành trở ngại lớn nhất cho Lạc Việt! Sau khi Dương Hạo Quân nghe tin, anh lập tức hiểu ra, tại sao một người bình thường như Hứa Chính Kiệt lại có nhiều cường giả cấp chí tôn đi theo như vậy.
Có điều anh bảo vệ binh Viêm Long đi điều tra, tra đến đâu rôi nhỉ? Vệ binh Viêm Long cũng chết lặng sau khi nhận được tin báo.
Cách đây không lâu, Dương Hạo Quân đã nhờ Tiêu Phong yêu cầu họ điều tra kỹ lưỡng Hứa Chính Kiệt.
Vì thiểu nhân lực, bọn họ đã giao nhiệm vụ này lại cho Vương Thừa Vũ của thể gia Y Vương.
Hiến nhiên Vương Thừa Vũ chẳng xem trọng nhiệm vụ này.
Bây giờ xem ra, Hứa Chính Kiệt đã trở thành mối nguy hại lớn nhất của cả trận chiến này Rất có thể Lạc Việt sẽ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục...
'Aaa!l Vương Thừa Vũ cái tên này!" Mọi người vô cùng tức giận, hận không thể tát chết Vương Thừa Vũ.
Nếu như được phát hiện và giải quyết sớm thì biên giới phía Đông sẽ không xảy ra tình cảnh như thế này.
Sau khi Vương Thừa Vũ biết tin, anh ta cũng không ngờ rằng một người bình thường có thể làm ra chuyện như thế.
Chuyện này cũng dạy cho mọi người một đạo lý, không nên coi thường bất kỳ ai, cho dù
người đó trông có nhỏ bé đến cỡ nào.
Dương Hạo Quân đích thân gọi điện cho Tiêu Phong, bảo anh ta ráng chống cự một chút, anh giải quyết xong chuyện ở phía Nam sẽ lập tức tới chỉ viện.
Lúc này, Lạc Việt và liên minh chúa tế đã bắt đầu giao chiến ở chiến khu phía Bắc và phía Tây.
Mặc dù liên minh chúa tế khá mạnh, nhưng Lạc Việt đã dốc hết toàn sức ít ra cũng có thể đối kháng một trận.
Chiến khu phía Đông là thảm hại nhất.
Đại quân của liên minh chúa tế tràn đến, khiến bọn họ thương vong nặng nề, không dám đối đầu trực tiếp, chỉ có thể liên tục rút lui.
Sức đe dọa của vũ khí siêu cấp của Hứa Chính Kiệt quá lớn, khiến Tiêu Phong không dám phản công trên diện rộng, cũng không dám phòng thủ chính diện.
Nhìn mọi người lần lượt ngã xuống, bọn họ cảm thấy tim như nặng trĩu, vô cùng khó chịu.
"Vừa rồi thầy gọi đến, bảo chúng ta ráng chống cự một chút! Thầy ấy sẽ đến chỉ viện cho chúng ta!" "Chúng ta phải nghĩ cách đối phó!"