*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cố Hạn Vũ hít một hơi thật sâu: "Là Chiến Thân Vân Lang!" "Trời!" 'Sao cơ?" Chí Tiềm Long suýt chút nữa đã ngã lăn ra đất.
Hóa ra người bọn họ trêu vào là Chiến Thần Vân Lang.
Thảo nào nhiều người bị phế bỏ đến như vậy.
"Vậy nên công cuộc báo thù của các ông đã thành công cốc rồi chứ gì?" Chí Tiềm Long hỏi.
"Nói cũng băng thừa, chẳng lẽ tôi còn có thể đối đầu với Chiến Thần Vân Lang được à?”
" Cố Hạ Dương lườm hắn ta một cái.
"Không...
Ý tôi không phải như vậy...
Nhưng ông không hố là gia chủ nhà họ Cố, đắc tội Chiến Thần Vân Lang mà còn có thể an toàn thoát thân!" Chí Tiêm Long vội vã nịnh nọt.
"Cút đi!" Cố Hạ Dương giận dữ mắng.
"Nhà họ Chí chỉ có như vậy thôi à?" "Tương lai của gia tộc cậu không có hy vọng gì nữa rồi!" Những gia chủ khác thi nhau cất lời giễu cợt Chí Tiềm Long.
"Hả?" Điều này làm cho Chí Tiềm Long càng thêm kinh ngạc.
Thế này là thế nào đây? Sao ai cũng như đang nhắm vào nhà hẳn ta hết vậy? Chí Tiêm Long không hiếu kiểu gì.
Hắn ta có cảm giác mình đang bị cô lập.
Dường như là
trong mối quan hệ giữa các hào môn tại Hải Lâm đã không còn chỗ đứng cho nhà họ Chí nữa.
Bọn họ không tiếp chuyện Chí Tiềm Long nữa, tiếp tục đi về nhà.
Có vẻ như đã hiểu ra vấn đề, Chí Tiềm Long cũng quay trở vê Hải Lâm.
Bên trong trang viên Ái Đức Bảo của nhà họ Chí.
"Ông nội ơi, đã xảy ra chuyện lớn thật rồi!" Chí Tiềm Long thở hổn hển, thông báo.
"Hửm? Xảy ra chuyện gì rôi?" Mấy người Chí Đông Phương tò mò nhìn hắn ta.
Chí Tiềm Long kể lại hết những chuyện mình gặp.
"Sao cơ? Kiều Nguyên Thu chọc giận Chiến Thân Vân Lang? Sau đó đảng Thái Tử kéo nhau đến báo thù, cùng nhau bị phế đi?" Chí Đông Phương vô cùng kinh ngạc.
"Không đúng, không phải là Dương Hạo Quân sao? Sao lại liên quan đến Chiến Thần Vân Lang rồi?" Chí Duy nghi ngờ hỏi lại.