*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Phùng Ngọc Hân lo lăng nhìn Đoàn Lê Nguyên. Cô ta rất muốn nói cho Đoàn Lê Nguyên biết rằng Dương Hạo Quân chính là ông chủ của cả tập đoàn Minh Cường. Ngay cả tất cả những gì của cô cũng là anh chol Anh không phải là không còn tự trọng! Anh so với sáu năm trước thì còn mạnh hơn rất nhiều Nhưng khi nghĩ lại lời dặn dò của Dương Hạo Quân, Phùng Ngọc Hân vẫn cố mà nhịn xuống. Đoàn Lê Nguyên nói xong thì nước mắt liền chảy ra. “Anh ấy cho rằng Đoàn Lê Nguyên mình là người ham mê hư vinh sao? Anh ấy không phải là cháu ngoại của nhà họ Chí thì đối với mình cũng như vậy thôi mài”
Phùng Ngọc Hân an ủi cô: “Lê Nguyên, mình hiểu là cậu rất tin tưởng Dương Hạo Quân.
Sáu năm trước anh ta đã lợi hại như vậy rồi thì bây giờ cũng sẽ không kém! Qua sau năm rèn luyện, mình cảm thấy anh ta càng mạnh hơn nữa!”
Đoàn Lê Nguyên lắc đầu: “Mình không nghĩ như vậy đâu! Giờ mình không còn hi vọng gì với anh ấy nữa rồi! Hơn nữa, từ sau khi nhà họ Chí xuất hiện, anh ấy vẫn cứ lợi dụng nhà họ Chí để giải quyết mọi việc! Cứ như vậy thì anh ấy sẽ dân hình thành thói quen, càng ngày càng không biết phấn đấu nữa!”
“Lê Nguyên à, cậu chỉ cân cho anh ta một chút thời gian thôi! Hãy tin rằng rất nhanh anh ta sẽ chứng minh được bản
thân mình! Ví dụ như lễ cưới của hai người các cậu! Chắc chắn anh ta sẽ chứng minh tất cả, sẽ nói cho cả thế giới này biết cậu là người phụ nữ quý giá nhất trên thế giới!”
Phùng Ngọc Hân chỉ có thể nói Đoàn Lê Nguyên về một tương lai, để cô có thể chờ mong một chút. “Ha ha.”
Đoàn Lê Nguyên cười nhẹ một cái. Có lẽ đó lại là một chuyện đáng chê cười thôi. Lập tức, Đoàn Lê Nguyên lại chuyển sang chuyện khác: “À đúng rồi, cậu còn chưa nói cho mình biết ông chủ của Minh Cường là ai đâu đấy? Mình đã hỏi cậu nhiều lần mà cậu cứ nói không rõ gì cả”
Phùng Ngọc Hân lại càng thêm lúng túng. Đây đều là tại Dương Hạo Quân mài Muốn cho Đoàn Lê Nguyên biết thân phận của mình thì có cần phải vòng vo thể này không? “Thôi, đừng nói đến làm gì! Là người mà cậu không biết đâu!”
Phùng Ngọc Hân chỉ có thể trả lời như vậy. “Nhìn không đẹp trai lắm, cậu cũng không thích đâu”
Đoàn Lê Nguyên mỉm cười, may là không tiếp tục hỏi nữa. Phùng Ngọc Hân cũng thở phào nhẹ nhõm một cái. Cuộc họp thường niên của nhà họ Chí ở Việt Nam rất nhanh đã diễn ra.
- -------------------