*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Bùm bùm bùm.
' "Kacha Kacha.
Những vệ sĩ cũng bị Dương Hạo Quân tiện tay tiêu diệt.
Tất cả đều nằm trên mặt đất đau đớn kêu gào thảm thiết.
"Người đâu đến đây! Ném nó vào quan tài và gửi cho Thẩm Trường Sinh xem!" Dương Hạo Quân ra lệnh.
Tại Sơn trang Thanh Long.
Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh vẫn đang chơi mạt chược.
Lúc này bên ngoài có người đi tới: "Xảy ra chuyện không hay rồi! Nhà họ Chí đã gửi quan tài đến rôi mà cậu chủ còn chưa vê!" "Gì cơ?" Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh nhanh chóng chạy ra ngoài.
Nhìn chiếc quan tài nằm giữa cửa, Thẩm Trường Sinh vô cùng tức giận.
"Nhà họ Chí thật to gan! Lại còn dám đưa cả quan tài vê!" "Than ôi.
" "Tùng tùng tùng.
Thẩm Trường Sinh thay đổi sắc mặt: "Hình như có người trong quan tài? Mau mở quan tài ra!" Sau khi
mọi người đẩy nắp ra thì thấy có một người nằm trong quan tài.
Đó là Thấm Trạch Lâm.
Khắp người Thấm Trạch Lâm bê bết máu, tay chân rã rời, đau đớn khóc.
"Gầm!" Lúc này cả Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh đều nổi giận.
Tại sao chúng dám bỏ Thẩm Trạch Lâm vào quan tài? Còn dám đánh gấy cả chân tay? Đây rõ ràng là bọn chúng đang muốn khiêu khích sao? "Nhà họ Chí, ta sẽ giết chất các người!" Khi Thẩm Trường Sinh nhìn thấy bộ dạng như