*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay sau đó, một người đàn ông mặc vest
bước ra, nhìn dáng đi và phong thái có vẻ là người
có quyên lực.
"Có chuyện gì vậy?"
Bảo vệ nói lại cho anh ta biết tình hình.
Khuôn mặt của người đàn ông mặc vest thay
đổi, anh ta nhìn Dương Hạo Quân thật sâu.
"Xin chào ngài, tôi là Từ Huân, quản lý của
khách sạn Hòa Bình! Chắc hẳn ngài đã nghe nói
vê quy định của khách sạn Hòa Bình rôi đúng
không?”
"Một khi một người nào đó bước vào Khách
Những người trong hội trường vô cùng kinh
hãi.
Đặc biệt là Thẩm Trường Sinh vẫn đang ngồi
trong đại sảnh thở hổn hển.
Cửa kính bất ngờ bị đập vỡ, một vài bóng
người quen thuộc từ bên ngoài đi vào.
Dương Hạo Quân!
Nhìn thấy Dương Hạo Quân,
Thẩm Trường
Sinh sợ đến mức hai mắt bay ra ngoài.
Sao Dương Hạo Quân đã đến đây rồi?
Còn dám hiên ngang xông vào khách sạn Hòa
Bình nữa?
Dương Hạo Quân nhìn chằm chăm vào Thẩm
Trường Sinh, cười nói: “Chúng ta lại gặp nhau!”
Thẩm Trường Sinh sợ hãi nói: "Mày... sao mày
lại vào được đây? Sao mày dám xông vào khách
- -------------------