Con Rể Chiến Thần

Môn đăng bất hộ đối, cuối cùng vẫn sẽ dẫn tới đau thương


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Bà hối hận rồi.

Ban nãy không nên rời khỏi Trường Giang mới phải.

Đã rời khỏi Trường Giang thì xem như cũng đã chọc giận nhà họ Dương rôi.

Cũng vì bà cả, vì bà mà ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của Đoàn Lê Nguyên, còn ảnh hưởng đến cả tình cảm khi trước của Hạo Quân.

Có điều họ hàng của Đoàn Lê Nguyên bắt cô phân rõ ranh giới với bà là đúng.

Như vậy mới có thể tránh khỏi sự trả thù của nhà họ Dương.

Nhìn quang cảnh xung quanh, Chí Oánh vừa tự ti lại vừa sợ hãi.

Mình chết đi rồi thì có lẽ sẽ bớt được bao nhiêu phiên phức nhỉ? “Mẹ!”

Trong lúc bà nghĩ đến chuyện tự sát thì giọng nói của Dương Hạo Quân vang lên bên tai.

“Con trai, Lê Nguyên...”

“Mẹ, con biết cả rồi! Mẹ không cần phải tự trách bản thân đâu, sau này sẽ không ai dám như vậy với mẹ nữa bởi vì mẹ là mẹ của Hạo Quân con!”

Sau đó, Dương Hạo Quân đưa mẹ đi chỉnh trang lại một lượt.

Trẻ ra trông thấy luôn đấy.

Có thể chỉ vì bao năm tháng tần tảo vất vả, trên gương mặt ấy đã xuất hiện những vết chân chim, có muốn cũng không xóa đi được nữa.

Nhưng Dương Hạo Quân tin chắc rằng mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.

Anh tuyệt đối sẽ không để mẹ mình phải chịu khổ thêm bất kỳ lần nào nữa.

“Được rồi, mẹ, mẹ có muốn đi ngắm cảnh ở Việt Nam không?”

Dương Hạo Quân hỏi bà.

Chí Oánh chỉ lắc đầu: “Mẹ không đi đâu, hiện
giờ mẹ chính là một kẻ gây họa, đi tới đâu cũng mang đại họa cả.

Nhà họ Chí cũng từng suýt chút nữa đã bị sát hại cả nhà”

“Thôi được rồi, vậy tạm thời mẹ cứ ở lại Kim Lan nghỉ ngơi đi.

Chờ con và Lê Nguyên kết hôn lại, chúng ta chuyển đến Thiên Danh ở nhé!”

Dương Hạo Quân không muốn mẹ mình gặp bất kỳ nguy hiểm nào cho nên muốn đưa bà về quân khu Thiên Danh cho an toàn.

Nghe thấy quân khu Thiên Danh, lòng Chí Oánh cũng được trấn an không ít.

Nếu thật sự phải chuyển đến những biệt thự lớn các loại, thật ra bà rất không thích.

Chí Oánh rất thông minh.

Đi qua quân khu một vòng, bà hiểu rõ thật ra Quân Hạo nhà bà rất bình thường, trái lại Đoàn Lê Nguyên lại là một người có giá trị hơn rất nhiều.

Bà chợt hiểu được...

vì sao ông bà ngoại của Đoàn Lê Nguyên lại khó chịu với bà như vậy rồi.

Người nhà Đoàn Lê Nguyên căn bản không thích Dương Hạo Quân.

“Con dâu này của mẹ tốt thì tốt thật, nhưng con-re-chien-than-936-0

con-re-chien-than-936-1

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện