CHương 1168:
“Không phải ông gìa Lục, thì không thể ra tay với gia tộc các người sao? Hả!” Trương Thác đột nhiên ngẩng đầu, hét †o một tiếng, trong ánh mắt Trương Thác tràn ngập ý định giết người: “Các người tiêu diệt nhà họ Chúc, bây giờ tới đây, nói với tôi là nhà họ Chúc tự tìm đường chết! Đòi lấy đồ ở trong tay tôi, luôn miệng nói cho tôi không nên mắc sai lầm, gia tộc các người giỏi lắm sao? Là gia tộc thì không thể giết sao? Hả!”
Người đàn ông trung niên quát lớn một “Trương Thác, tôi khuyên cậu… Người đàn ông trung niên vừa định mở miệng, chỉ thấy cả người Trương Thác bùng nổ trong nháy mắt, xông về phía mình.
Trương Thác giương nắm đấm lên, khí hình một con mãnh hổ, trực tiếp nhào ra từ phía sau Trương Thác, mở cái miệng lớn đầy máu ra, căn xé về phía người đàn ông trung niên.
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên đột nhiên biến đổi: “Làm sao có thể! Làm sao cậu có thể có được khí lực đó!”
“Ngự khí, thật ghê gớm!” Trương Thác lại tiếp tục đánh ra một quyền, khí hình một con bọ ngựa có kích thước chừng nửa người, vung lưỡi liềm sắc bén, chém về phía thắt lưng của người đàn ông trung niên.
“Điều này là không thể! Làm sao cậu đã có thể là hóa hình rồi chứ!” Người đàn ông trung niên liền kinh hãi, ông ta biến ra một bức tường khí ở trước người, lại bị mãnh hổ một chưởng xé rách.
Vào thời điểm mấu chốt người phụ nữ mặc váy đen xông tới, ngăn cản mãnh hổ Trương Thác đánh ra, người đàn ông trung niên cũng nhân cơ hội thở phào nhẹ nhõm, dùng một cỗ khí lực mạnh mẽ đánh tan tành con bọ ngựa mà Trương Thác đánh ra.
Sau khi làm xong tất cả những chuyện này, hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sự nghiêm trọng trong mắt đối phương, thực lực mà Trương Thác biểu hiện ra, hoàn toàn ngoài dự liệu của hai người bọn họ. Hai người bọn họ vốn tưởng rằng Trương Thác chỉ là một võ giả bình thường, lại không ngờ tới, lại là cao thủ hóa hình, hơn nữa nhìn mức độ chân thật của mãnh hổ và bọ ngựa, thực lực cao hơn so với mình rất nhiều.
“Gia tộc các người, ngồi tít trên cao, coi người bình thường là con sâu con kiến, gia tộc các người, tự nhận mình là loại người cao quý nhất, vênh váo tự đắc, nhưng không ý thức được, các người chỉ là tham sống sợ chết, các người là gia tộc, vậy thì đã làm sao! Nếu thật sự mạnh mẽ, cần gì phải ẩn ẩn nấp nấp!”
Trương Thác đánh ra song quyền, hung hăng đánh về