Chương 1285:
“Nói nhảm, súng các anh chôn rồi đương nhiên tôi vào thành phố muốn mua vũ khí, nếu không thì sao?” Trương Thác liếc Trần Minh Quang, lấy tiền mà mấy người đưa tới vò thành một cục, sau đó tách ra lấy đá đè lên mặt đất.
Trương Thác làm xong những thứ này thì chú ý tới ánh mắt nghỉ ngờ của đám người Hàn Như Ôn, chủ động mở miệng giải thích: “Ở trong thành phố Hoàng Kim, tiền lưu thông chủ yếu là đồng Đại Nam, đô Mỹ, bảng Anh, cùng với hoàng kim, nhưng mà người ở nơi này không có tiền mới.”
Trương Thác sau khi nói xong liền bỏ số tiền này vào trong túi, sau đó sải bước đi về phía trước.
Tề Thiên nói với mấy tên đội binh: “Tôi mặc kệ trong lòng các anh nghĩ như thế nào, chờ sau khi vào thành phố, tất cả đều nghe theo người anh em Ức Thùy, tất nhiên là không thể mù quáng nghe theo, các anh hiểu ý tôi chứ?”
Đám người Trần Minh Quang gật đầu.
Hàn Như Ôn biết ý nghĩa của câu không thể mù quáng nghe theo của Tê Thiên chính là chưa hoàn toàn tín nhiệm Trương Thác, điều này Hàn Như Ôn có thể hiểu, nếu như cô không biết thân phận của Trương Thác, dù cho Trương Thác là một người bạn cũ bình thường của cô thì cô cũng không hoàn toàn tin tưởng.
Cửa thành phố Hoàng Kim, lưới sắt bốn phía mở ra một lỗ †o, trước cửa che chắn rất chắc chắn, mấy cây súng máy đứng trước của, họng súng quét đám người đi ra đi vào trong thành, còn có cả lính đánh thuê không ngừng hỏi thân phận.
Nơi này không riêng gì người da đen, người da trắng người da vàng cũng là tùy tiện thấy, tám người Đại Nam như Trương Thác không có đưa tới chú ý lớn, dù sao rất nhiều đoàn đội lính đánh thuê có màu da giống thế.
“Ha ha, cô em Đại Nam tới đây vui đùa một chút không?”
Một tên lính đánh thuê da đen to lớn thấy Hàn Như Ôn thì ánh mắt sáng lên, mặc dù ba người nữ Hàn Như Ôn đã bôi đen mặt, thế nhưng vóc người lồi lõm ở giữa lính đánh thuê và dân tị nạn thì có cảm giác hạc đứng trong bầy gà.
Người lính đánh thuê da đen đeo cây súng máy, đi tới trước người Trình Hoài Thấm, định mò tay trên người Trình Hoài Thấm.
Đối với cái tay heo của người da