“Haiz, có vài người nói đúng đấy” Trương Thác than thở: “Không
biết có thể hiểu, nhưng không biết còn giả vờ biết, cố ý làm bộ.
làm tịch, thì đúng là chán”
Lời của Trương Thác khiến mặt hai mẹ con Trịnh Sở nóng rát, chỉ
hận không thể tìm cái lỗ chui xuống.
“Chúng ta đi thôi! Vương Tùng Phượng đập bàn, đứng dậy kéo.
con trai mình rời khỏi.
Lâm Ngữ Lam vừa bất ngờ vừa hài lòng với biểu hiện của Trương
Thác, một vài nghi lễ của Pháp đều rất đặc biệt, người hiểu đã ít
lại cảng ít, quy tắc và chú ý của người Pháp lúc ăn cơm lại nhiều
đến không thể nhiều hơn được, người có thể hiểu rõ và nói lưu
loát thật sự quá ít.
Hài lòng chính là Lâm Ngữ Lam có thể nhìn ra mỗi hành động của
Trương Thác đều đang cố ý chọc giận mẹ con Trịnh Sở, đột nhiên
phát hiện dường như người này cũng không đáng ghét lắm.
Lâm Kiến Vũ và ba của Trịnh Sở cũng không nói nhiều, chào hỏi
một tiếng rồi kết thúc bữa cơm.
Trên đường về nhà, thái độ của Lâm Ngữ Lam với Trương Thác đã
dịu dàng hơn một chút, cô ngồi trên ghế lái, liếc mắt nhìn thoáng
qua Trương Thác ngồi ở ghế phó lái: “Sao anh lại hiểu tiếng Pháp?
Đáng lẽ chẳng có bao nhiêu người biết loại ngôn ngữ không phổ
biến này mới phải? Hơn nữa lễ nghi ăn cơm của Pháp chắc cũng
không phải thứ thường gặp, chắc chắn chẳng có mấy người chịu
đi học”
Trương Thác cười hì hì: “Lúc trước tôi làm nhân viên phục vụ ở.
một nhà hàng Pháp, chỉ biết mấy câu như vậy thôi, khi nấy chỉ vì
thấy tên họ Trịnh kia đáng ghét mới cố ý nói nhiều”
Lâm Ngữ Lam nghe xong thì gật đầu chứ không nói thêm gì nữa,
Trương Thác hiểu tiếng Pháp khiến cô bất ngờ, nhưng giải thích
thế này cũng có thể hiểu được.
Lúc hai người về đến biệt thự, Trương Thác nhìn thấy Giang Tĩnh
đang lắp đặt một vài hệ thống cảnh báo, bây giờ anh cũng đã biết
Giang Tính là cận vệ của Lâm Ngữ Lam rồi
Lâm Ngữ Lam ngồi xuống sofa, bàn tay ngọc mảnh khảnh đỡ
trán, nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở nhà hàng khi nấy, khóe môi cô
không nhịn được khẽ cong.
“Chủ tịch Lâm, nước rửa chân của em.”
Giọng nói của Trương Thác vang lên bên tai Lâm Ngữ Lam, anh
chủ động bưng một chậu nước ấm rửa chân đi tới, hôm qua lúc
mát xa cho Lâm Ngữ Lam, anh phát hiện trên người cô có không
ít bệnh ngầm, đều vì bình thường quá mệt mỏi gây nên, Trương
Thác có thể chữa bệnh ngầm của Lâm Ngữ Lam bằng cách mát
Xa huyệt VỊ
Lâm Ngữ Lam nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt, hôm qua
cô muốn sỉ nhục Trương Thác mới bảo anh rửa chân cho mình,
nhưng hôm nay cô cũng không muốn làm thế, vừa định mở miệng
bảo Trương Thác bưng nước rửa chân đi ra, còn chưa kịp nói gì
đã cảm thấy chân mình được một bàn tay to thô ráp nắm lấy.
Trương Thác nhẹ nhàng sờ bàn chân ngọc trong tay, mỗi lần nhìn.
đều thấy như một tác phẩm nghệ thuật, đôi chân ngọc ngà trắng
muốt như mỡ đông, cổ chân hồng nhuận.
Trương Thác nhẹ nhàng xoa ấn huyệt đạo dưới lòng bàn chân
Lâm Ngữ Lam.
Lâm Ngữ Lam chỉ cảm thấy có một dòng điện kỳ lạ truyền đến từ
lòng bàn chân, cô nhìn bàn tay không chịu yên của Trương Thác,
mày liễu cau lại, không vui nói: Sờ mó cái gì đó?”
“Không phải sờ mó, đây là mát xa Chủ tịch Lâm à” Trương Thác.
lắc đầu, cố ý nhấn mạnh: “Trên người em có bệnh ngầm, khiến em
ngủ không ngon, dễ nổi nóng, mỗi tháng đến ngày đó còn bị đau
bụng, mát xa thích hợp có thể làm thuyên giảm những bệnh này”
Trương Thác nói chuyện, nhưng tay vẫn không ngừng xoa ấn trên
đôi chân ngọc ngà.
Lâm Ngữ Lam vốn định nói gì đó nhưng há miệng lại không thể
nói thành lời, vì cô phát hiện những gì Trương Thác nói đều đúng,
mình thật sự có bệnh vặt là ngủ không ngon, dễ nổi nóng, còn đau
bụng kinh, cô lại nhớ đến ngày hôm qua mình ngủ rất ngon, chẳng
lẽ là vì người này mát xa cho mình sao?
Nhưng cuối cùng Lâm Ngữ Lam vẫn không nhịn được lên tiếng,
dù nói thế nào Trương Thác cũng là chồng hợp pháp trên danh
nghĩa của mình, biết mát xa cũng không phải chuyện đáng khoe
khoang.
Lâm Ngữ Lam không vui hỏi: “Anh học những thứ này ở đâu?”
Trương Thác khế thở dài: “Lúc còn nhỏ gia đình khó khăn, cho nên
việc gì cũng