Chương 467:
Trương Thác liếc mắt, sắc mặt dần dần tối sầm lại.
Mẹ của Lâm Ngữ Lam, cũng họ Tô, còn là dòng dõi của tộc Tô gia, nguyên là trưởng họ Tô gia, và là con gái ruột của Tô lão gia.
Tuy nhiên, vì một số lý do ban đầu, nhà họ Tô không công nhận thân phận của mẹ Lâm Ngữ Lam và đuổi bà ra khỏi nhà, sau khi Tô lão gia chết đi, trong di chúc của ông ấy có viết, phải đưa mẹ của Lâm Ngữ Lam về nhà, kế thừa dòng họ Tô gia, nếu bà ấy không muốn, thì chia một nửa tài sản Tô gia, coi như bồi thường.
Trương Thác xem những thông tin từ Bạch Trì cung cấp, trong lòng Trương Thác có lẽ hiểu ra điều gì đó, thảo nào nhà họ Tô muốn động đến Trương Thác, nhưng như vậy có liên quan đến lợi ích của ai? Trưởng tộc Tô gia hiện tại? Hay lại là ai khác?
Trương Thác xem qua thông tin, ít nhất cũng đoán ra được tại sao nhà họ Tô lại tắn công Lâm Ngữ Lam, nói trắng ra, cũng chỉ là vấn đề về lợi ích.
Trương Thác nằm ở trên giường, tắt điện thoại di động, trong đầu nghĩ đến những vấn đề này, nếu Lâm Ngữ Lam thật sự đến nhà Tô gia, thế thì sẽ ảnh hưởng lớn nhất đến lợi ích của ai? Trong nhà họ Tô nhất định có người ủng hộ Tô lão gia, nếu không di chúc của Tô lão gia, cũng sẽ không có người để ý đến. Tắt cả những việc này, cần phải cho anh ấy thêm chút thời gian, để dần dần tiếp cận mới được.
Trương Thác nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy trong đầu có một mớ hỗn độn.
Trong lúc Trương Thác còn đang suy nghĩ những chuyện này, đèn trong phòng đột nhiên tắt ngắm.
Ánh đèn trước mặt đột ngột mờ đen, khiến người ta có ảo giác hai mắt bị mù ngay tức khắc, đồng thời, sự chú ý lúc này cũng bị phân tán, đối với kẻ chuyên ám sát thì đây chính là cơ hội để ra tay .
Một cơn gió nhẹ từ cửa sổ đập vào, đi cùng với tiếng gió rít,là một tia sáng bạc chợt lóe lên rồi biến mát trong bóng đêm.
Ngay sau đó, có một vài tiếng động nhẹ trong bóng tối.
Sau một vài giây, ánh sáng đã tắt được sáng trở lại.
Trương Thác nhìn người trước mặt, đối phương cũng đang nhìn Trương Thác, nhưng ánh mắt của hai người, lại mang hai ý nghĩ