Chương 579:
Chúc Nguyên Cửu thưởng thức trà, hỏi Trương Thác: “Về khí, cậu thấy như thế nào?”
“Không biết” Trương Thác lắc đầu.
“Không biết sao?”
Vẻ mặt của Chúc Thanh Nguyên không tin: “Cái mà khi nãy cô gái kia dùng không phải là..”
“Không phải khí”
Trương Thác phủ định: “Hoặc là nói, cô ta đã giấu đi khí thật sự, cô ta muốn lừa tôi, khiến cho người ta tưởng rằng khí chỉ là một thứ tự biên tự diễn”
“Chuyện này…” Chúc Nguyên Cửu nhíu mày.
Trương Thác cười cười: “Đây là chuyện tốt, mà cũng là chuyện xấu. Chuyện tốt là bọn họ cng không lớn mạnh như trong tưởng tượng của chúng ta. Bọn họ đang sợ, cũng đang e ngại, ít nhất là bọn họ sợ hãi con át chủ bài trên tay của chúng †a. Còn về phần điểm xấu chính là cái thứ khí này vẫn phải từ từ mới tìm ra được”
Trương Thác vươn cánh tay, ở ngay chỗ vừa mới quyết đấu xong lúc nãy có vô số khí tràn vào bên trong cánh tay của anh, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện ra làn da của Trương Thác đang nảy sinh một sự run rẩy rất nhỏ.
Nghe Trương Thác nói như vậy, Chúc Nguyên Cửu trâm mặc.
Thân phận của những người đến hôm nay khiến cho trong lòng ông ta đặt ra vô số nghi vấn, hiện tại trước mắt ông ta đang bị một tầng sương mù che phủ, làm thế nào cũng không thể xua tan nó được.
“Được rồi, ông Chúc, nên sống như thế nào thì sống như thế đó, nay họ làm ra những việc này, nói trắng ra là hai chữ “ghen ty”“
Trương Thác đặt cốc trà xuống, đứng dậy: “Nếu bọn họ thật sự không sợ gì cả thì cũng không cần phải làm ra nhiều chuyện như thế này, cho dù bọn họ là ấp ủ âm mưu hay là giở trò công khai, nếu ông đủ lớn mạnh thì không cần sợ thứ gì cả.
Nói phóng đại hơn, bọn họ đang ẩn nấp, ôm âm mưu lẩn trốn, nhưng nói thẳng ra, những người này chẳng qua chỉ là một bầy chuột nấp dưới cống rãnh, còn không dám lộ mặt thì có thể dấy lên sóng gió bao nhiêu.”
Chúc Nguyên Cửu nhìn Trương Thác, trên người Trương Thác tràn ngập sự tự tin khiến Chúc Nguyên Cửu không khỏi cảm thán, người có được sự tự tin này, khi đối diện bất cứ điều gì cũng không hề sợ hãi chút nào.
“Ông Chúc, tôi về trước đây, nếu