“Ôi” Người đàn ông trung niên thấy Vị Lâm, đôi mắt sáng lên: “Còn có thêm một em gái xinh đẹp nữa, tốt, rất tốt”
Người đàn ông trung niên nhìn vào người làm của trung tâm, hét lên: “Gọi quản lý của mấy người ra đây”
“Ông chủ Vương, Ông chủ Vương! Sao lại để ngài gọi tôi được chứ, tôi tự đến rồi đây” Ngay khi người đàn ông trung niên vừa nói xong, một người phụ nữ trung niên khoảng ba mươi tuổi chạy đến với nụ cười nịnh nọt.
Ông chủ Vương hừ lạnh một tiếng: “Tôi cho mấy người chín triệu mà mấy người làm ăn thế này sao?”
“Ông chủ Vương, tôi thật sự xin lỗi, là lỗi của chúng tôi, tôi sẽ giải quyết ngay lập tức” Người quản lý của trung tâm dịch vụ giúp việc mỉm cười nịnh nọt, sau đó đôi mắt nghiêm khắc nhìn Thu Vân: “Cô làm gì vậy, còn muốn ba triệu tiền đặt cọc nữa không?”
Người quản lý trung tâm dịch vụ giúp việc nghĩ chắc chắn những người sống ở gần đây đều là người không có tiền, cho nên cực kỳ tự tin mà lấy ba triệu ra để đe dọa Thu Vân.
“Không phải đâu, quản lý” Thu Vân liên tục lắc đầu: “Ôi không phải muốn tôi quét dọn vệ sinh mà ông ta muốn…”
“Cô im miệng” Người quản lý trừng mắt nhìn Thu Vân: “Chỉ cần quét dọn vệ sinh vào buổi sáng là được hai triệu tư nói cho tôi biết có thể tìm được một công việc tốt thế này ở đâu nữa? Vậy mà cô còn giả vờ ngu ngốc ở đây sao?”
Bạch Trình đứng một bên cười ha ha: “Người ta cho mấy người chín triệu, mấy người chỉ mất hai triệu tư, thế này đúng là quá lãi rồi: Người quản lý nhìn Trương Thác và Bạch Trình với vẻ không quan tâm: “Hai anh chàng đẹp trai này, hai người đến đây làm gì vậy? Đến giúp đỡ bạn của mình ư?”
“Bà trả lại ba triệu tiền đặt cọc cho em gái của tôi, chúng tôi sẽ đi ngay. Việc này sẽ không còn liên quan gì đến bà nữa”
Trương Thác nhìn người quản lý và nói.
“Trả lại?” Người quản lý chế nhạo: “Cô ta làm ông chủ Vương của chúng tôi bị thương, chúng tôi thấy cô ta đáng thương nên không bắt bồi thường tiền thuốc men đã tốt lắm rồi. Vậy mà còn muốn trả lại tiền đặt cọc ư, anh nghĩ chúng tôi đang làm từ thiện sao?”
“Tôi không cần tiền đặt