Chương 895:
Nghe đến đây, trong mắt ông cụ lớn cũng dần lộ ra vẻ nghi ngờ, ông ta đã nghe Đường Minh Tín nói Trương Thác nắm giữ khí, nhưng vừa rồi trong lúc quan sát, ông ta không cảm nhận được một chút khí nào đang di chuyển trong thân thể của Trương Thác, điều này cũng làm cho ông ta hoài nghi Trương Thác thật sự có Ngự Khí.
Vê điểm này, bản thân Trương Thác cũng không rõ, khi một người đạt được đến cảnh giới Ngự Khí, mỗi một động tác đều sẽ ảnh hưởng đến khí tức xung quanh, sức ảnh hưởng vô cùng yếu ớt, người bình thường dù có cẩn thận quan sát cũng sẽ không chú ý tới. Nhưng người ở trong thị tộc hiểu rõ điều này, mặc dù chưa đạt được đến cảnh giới Ngự Khí nhưng cũng có thể nhìn ra một người ảnh hưởng đến khí tức xung quanh họ, người đàn ông mặc áo đỏ hiện tại không thấy trên thân thể của Trương Thác có một chút manh mối nào.
“Được, không cần biết Trương Thác có đạt được đến cảnh giới Ngự Khí hay không, lần này không được gây chuyện nữa, đã hiểu chưa?” Ông cụ lớn cố ý nhìn về phía người đàn ông mặc áo đỏ.
Người đàn ông mặc áo đỏ không nói gì, cúi thấp đầu, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Ông cụ lớn hỏi Đường Tiêu: “Cậu thấy thế nào về Trương Thác?”
“Dũng cảm” Đường Tiêu nói mà không cần nghĩ ngợi.
“Một mình bước vào thị tộc, lại mang theo linh thạch, ai có thể làm được chứ”
“Ông cảm thấy thế nào?” Ông cụ lại nhìn về phía ông cụ hai hỏi.
Ông cụ hai cười khà khà: “Người như thế nào thì tôi không rõ, nhưng hiểu biết của dược lý của cậu ta so với tôi không kém hơn là bao nhiêu, một bàn món ăn này, là sự sắp xếp chứ không phải phải ngẫu nhiên, thứ tự lấy dược liệu có thể quyết định tác dụng của món ăn, thứ tự lấy của cậu ta là tốt nhất, hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên”
Ông cụ lớn gật đầu: “Đúng vậy, sự cẩn thận của cậu ta hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của tôi, ngay từ lúc cậu ta bước vào trong cốc, tôi quan sát thấy mỗi bước đi của cậu ta, khoảng cách đều tương xứng, dấu chân sâu trên mặt đất, nhìn thì có vẻ nhẹ nhõm nhưng thật ra mỗi giây đều duy trì cao độ cảnh giác, kinh nghiệm của cậu ta không một đệ tử nào của chúng ta có thể so sánh được, người này không hề đơn giản.”
Các ông cụ và những người khác vừa nói xong, Trương Thác từ cửa đi vào cùng Đường Minh Tín, mọi người nhìn nhau, đều ngậm miệng lại.
Trước khi bước vào chỗ ngồi, Trương Thác