Chương 1073:
“Ừ, có chuyện gì vậy?” Trương Thác gật đầu.
“Tôi hỏi cậu, công ty bảo vệ của cậu có những nghiệp vụ gì, liệt kê từ đầu đến đuôi cho tôi, tôi có thể nói cho cậu biết, nếu cậu nói không tốt làm cho tôi không vui, hôm nay cậu không xong đâu” Tên mập mạp mang dáng dấp của một đại gia, ngồi ở trên sô pha lầu một, vắt hai chân lên.
Người đàn ông béo này trông giống như một kẻ ngốc, có thể nhìn ra rằng ông ta đang tìm kiếm rắc rối.
Trương Thác nhíu mày: “Tôi đây không có nghiệp vụ gì, xéo đi”
Tên mập đang nghĩ dùng cách gì để gây sự, nhưng nghe Trương Thác nói xong liền sửng sốt, thế nào cũng không ngờ được thanh niên này lại có thể trực tiếp nói ra hai từ “xéo đi.”
“Tên nhóc, cậu đang nói cái gì vậy?” Người đàn ông mập mạp tự hỏi có phải mình đã nghe nhầm không.
“Tôi nói là xéo đi, ông không hiểu sao?” Trương Thác khó chịu nói.
“Mẹ kiếp! Tên nhãi, mày có biết lão tử là ai không? Lão tử ở trong công ty giúp việc Thanh Niên. Mày dám để lão tử ra ngoài à?” Khi người đàn ông béo nói ra sáu chữ “Công ty giúp việc Thanh Niên”, trong mắt có vẻ tự hào.
Trương Thác nhếch miệng: “Tao quản mày làm cái gì à, cút ra ngoài!”
“Mày!” Người đàn ông mập mạp võ tay lên ghế sô pha, đột ngột đứng lên.
“Tao làm sao vậy?” Trương Thác nhìn về phía tên mập mạp cười: “Mày còn muốn ra tay với tao?”
“Ra tay?” Lão mập mạp nhìn bộ dáng Trương Thác, tự nhận bản thân mình mà ra tay tuyệt đối không chiếm được lợi ích gì, ông ta hừ lạnh một tiếng: “Đánh mày sao, chỉ tổ bẩn tay lão tửi”
Người đàn ông mập mạp nói xong phẩy tay bước ra khỏi cửa.
Lúc này trước cửa công ty của Trương Thác có không ít người đứng, phải tầm hơn chục người, những người này cùng nhau lái chiếc Land Rover, xe đậu bên đường cả một dãy, nhìn rất khí thế. Khi người đàn ông béo bước ra, những người này hỏi ngay lập tức.
“Thế nào?”
“Công ty này ổn chứ?”
“Có đáng tin không?”
Người đàn ông mập mạp liếc nhìn một vòng, oán hận nói: “Khốn kiếp! Công ty của tên này, có cho ông đây tiền, ông đây cũng không thèm thuê người!”
Những người ở bên ngoài cũng không hỏi thêm phát sinh chuyện gì, thấy tên mập nói vậy thì nhao nhao lên tiếng.
“Xem ra công ty bảo vệ này chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, không có chút thực lực gì cũng dám mở công ty bảo vệ sao?”
“Cái gì mà công ty bảo vệ trên danh nghĩa chứ, nó chỉ là một công ty rác rưởi!”
“Haha, bảo vệ rác rưởi, tên này được rồi!”
“Hahaha, từ nay gọi đây là công ty bảo vệ rác rưởi được đấy!”
Giọng nói của những người đứng ngoài cửa này rất lớn, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, có người đi qua cũng dừng lại xem náo nhiệt.
Trương Thác mở cửa công ty, dời một cái ghế gỗ ngồi xuống cửa, đối với lời bọn họ nói coi như không nghe thấy, anh chờ người của mình đến báo cáo.
“Tên nhóc, mày nói công ty bảo vệ rác rưởi này của mày, có ai tới thuê không?” Một người đàn ông lực lưỡng đầu trọc, trên người toàn là hình xăm hỏi: “Chắc chúng mày không phải toàn lũ gà yếu nhớt chứ?”
Khi một đám người nhìn thấy Trương Thác, chúng càng hét lên dữ dội hơn.
“Gà con yếu nhớt? Hahaha, tao thấy cũng giống như vậy!”
Chương 1074:
“Đến, đến, chụp vài tấm ảnh, các anh em lại đi tuyên truyền vài câu, xem ai tới chỗ tên này thuê người”
“Đúng vậy, nhóc con, tao cũng muốn nhìn xem, vốn liếng cứng rắn của mày là cái gì!” Người đàn ông mập mạp đeo đồng hồ vàng vội vàng chạy tới Trương Thác: “Đến cả lão tử trong công ty giúp việc Thanh Niên cũng không để vào mắt, lão tử sẽ khiến mày không lăn lộn nổi ở Châu Xuyên. Mày có biết không, chỉ cần một lời nói của tao, toàn bộ Châu Xuyên, không có công ty nào dám thuê người từ chỗ mày!”
Người đàn ông mập mạp đeo đồng hồ vàng tự tin.
“Hôm nay, lão tử sẽ tuyên bố: Ai dám tới bảo vệ Hằng Minh chó má khốn kiếp này thuê người, chính là gây khó dễ với công ty giúp việc Thanh Niên với chúng tal”
“Khoa học Kĩ thuật Thành Định chúng tôi sẽ không hợp tác với những người như vậy.”
“Thương mại Hàng Thiệu cũng vậy!”
Nhiều người đi qua tò mò vì từng âm thanh bên ngoài, chuyện gì đang xảy ra với công ty này?
Ngồi trước cửa công ty của mình, Đường Chí Nam không ngừng cười lạnh theo dõi tất thảy mọi chuyện xảy ra trước cửa công ty Trương Thác.
Những người này đều là do anh ta tìm đến, mục đích là làm mất uy tín của Trương Thác ngay ngày đầu tiên anh mở cửa khai trương, khiến hắn không thể nào tiếp tục kinh doanh, sau khi náo loạn như vậy, mọi người trong hội lại tiếp tục tuyên truyền, dù công ty của hắn có thể khai trương, thì cũng đừng nghĩ đến việc có bất kỳ công việc kinh doanh nào.
Một đám người đứng ở cửa công ty Trương Thác, trên mặt mang theo vẻ kiêu ngạo, hò hét ai dám hợp tác với bảo vệ Hằng Minh này, từ nay về sau không phải là bạn bè của bọn họ, dáng điệu ta đây lớn nhất Châu Xuyên.
Trên con phố này, một số thương nhân khác cũng đi ra ngoài, xem chuyện xảy ra ở cửa công ty của Trương Thác như xem náo nhiệt.
“Tên nhóc này, dây vào lão Đường, đừng nghĩ muốn lăn lộn ở đường này!” Người thanh niên thông báo cho Đường Chí Nam hừ lạnh một tiếng.
“Này” Một người đàn ông hơi lớn tuổi thở dài: “Tôi nói, mọi người mở cửa hàng cùng một chỗ cũng là duyên phận, việc kinh doanh chú ý hoà khí sinh tài lộc. Các cậu làm chuyện lớn như vậy không sợ đá phải tấm sắt sao?”
“Tấm sắt?” Người thanh niên khinh thường cười cười: “Anh cho rằng tên nhãi này sẽ là tấm sắt sao? Hãy chờ xem, công ty của hắn nhất định sẽ không mở cửa nổi. Nếu gặp phải loại chuyện này, tôi sẽ không có mặt mũi ở lại đây đâu!”
Người đàn ông lớn tuổi lắc đầu và không tiếp tục nói nữa.
Người phụ nữ trung niên bên cạnh đến công ty của Trương Thác mang theo hai lãng hoa, nhìn thấy trước công ty của Trương Thác có nhiều người như vậy, bước chân của cô có vẻ hơi rụt rè.
“Cái kia… chàng trai, vừa rồi tôi nghe nói hôm nay cậu khai trương, làm ăn phát đạt nha” Người phụ nữ trung niên có chút run rẩy khi nhìn thấy nhiều người như vậy ở cửa.
Trương Thác mỉm cười, đứng dậy khỏi ghế đẩu, đi tới chỗ người phụ nữ trung niên, cầm lấy hai lẵng hoa: “Chị, cám ơn chị nhiều”
“Không… không có gì… Người phụ nữ trung niên liếc nhìn nhóm người rồi nói nhỏ: “Chàng trai, có muốn tôi giúp gì không…
Người phụ nữ trung niên chỉ vào điện thoại di động của mình, trên điện thoại di động của người phụ nữ trung niên đã nhập sẵn số báo động, ý tứ rất rõ ràng, nếu Trương Thác cần thì có thể giúp gọi cảnh sát.
“Không cần” Trương Thác lắc đầu: “Không sao đâu, chị.”
Khung cảnh hiện tại này căn bản Trương Thác không thèm để vào trong mắt, hơn nữa bản thân công ty của anh lập ra cũng không phải có mục đích kinh doanh.
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng sải bước đi tới, liếc nhìn người phụ nữ trung niên: “Tôi nói, công việc làm ăn của cậu ta còn có thể phát đạt? Mang lãng hoa của cô đi!”
Ánh mắt của người đàn ông đeo đồng hồ vàng khiến người phụ nữ trung niên kinh hãi, người phụ nữ trung niên vô ý thức lùi lại hai bước, nói với Trương Thác: “Em trai, vậy… Vậy tôi đây đi trước, cậu cứ bận đi…”
Chương 1075:
Người phụ nữ trung niên vừa rời đi vài bước, một âm thanh chúc mừng vang lên.
“Xin chúc mừng anh Trương, chúc mừng anh Trương, chúc anh Trương làm ăn phát đạt!”
Tiếng chúc mừng vang lên khiến đám người đàn ông đeo đồng hồ vàng nhìn người vừa phát ra tiếng, nhóm bọn hắn mới ban nãy nói ai dám hợp tác với Hằng Minh chính là không cho bọn họ thể diện, bây giờ còn có người đến, không phải là hoàn toàn gây khó dễ với bọn họ sao!
Một người đàn ông trung niên mặc vest xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, nhìn thấy bóng dáng người mặc vest, Trương Thác cũng có chút khó hiểu, anh không nhớ ra một người như vậy.
Người đàn ông trung niên mặc vest, đeo một cặp kính và trên tay cầm tấm bảng có dòng chữ “Kinh doanh thịnh vượng”.
“Mẹ, bốn mắt, mày là ai?” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng khó chịu hỏi.
“Tôi là đại diện cho công ty TNHH Phát Triển Phụng Tuân”
Người đàn ông trung niên mặc vest vừa trả lời vừa cầm tấm bảng tiến về phía Trương Thác: “Anh Trương, trong hội nghị giao lưu y học lần trước, ông chủ của chúng tôi rất kính nể tính cách của anh. Một câu nói của anh rằng mong mọi người trên thế giới đều không có bệnh tật, sao phải tiếc thuốc để bám bụi trên kệ, đã gây được tiếng vang lớn với ông chủ của chúng tôi.
Ông ấy đã lấy anh làm chuẩn mực trong cuộc sống. Tấm bảng này tuy không đáng tiền nhưng nó tượng trưng cho một phần tấm lòng”
Trương Thác gật nhẹ đầu: “Thay tôi gửi lời cảm ơn đến ông chủ của các anh”
Đây là người khác đến tặng quà, Trương Thác cũng không có đạo lý không nhận.
Một câu cảm ơn của Trương Thác khiến khiến sắc mặt người đàn ông trung niên mặc vest tràn ngập niềm vui.
“Tao nói, công ty TNHH Phát Triển Phụng Tuân cái gì đó của bọn mày là không muốn lăn lộn ở Châu Xuyên phải không?” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng sải bước đi tới: “Tao nói cho mày biết, ai dám hợp tác với tên nhóc này chính là muốn đối nghịch với công ty giúp việc Thanh Niên bọn tao!”
“Công ty giúp việc Thanh Niên là cái gì?” Người đàn ông trung niên mặc vest lộ ra vẻ khó hiểu: “Chưa nghe nói qua, rất nổi tiếng à?”
Trên thực tế, công ty giúp việc Thanh Niên này ở Châu Xuyên, thực sự có tiếng tăm không nhỏ, tài sản hàng trăm nghìn tỷ, có thể coi là tầng lớp trung lưu và thượng lưu trong ngành. Người mặc vest cũng đã từng nghe qua, chỉ có điều so sánh công ty giúp việc Thanh Niên với Nhất Lâm thì quá là tầm thường.
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng nhìn dáng vẻ của người đàn ông trung niên mặc vest, lập tức giận dữ nói: “Bốn mắt, mày tin tao có thể khiến công ty mày phá sản chỉ bằng một cú điện thoại không?”
Người đàn ông trung niên mặc vest lắc đầu: “Có thể thử xem”
“Được rồi, mày không cho lão tử mặt mũi đúng không?
Chờ đấy!” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng chỉ tay về phía người đàn ông trung niên mặc vest rồi hét lớn.
Người đàn ông trung niên mặc vest thờ ơ nhún vai, bước đi.
Người đàn ông trung niên mặc vest vừa đi khỏi, phía sau họ vang lên một tiếng còi.
“Này này, chó ngoan không cản đường, đứng ở chỗ này làm gì! Cút sang một bên cho tao!”
Kèm theo tiếng còi xe là một tràng chửi bới vang lên.
Tiếng quát tháo này khiến nhóm người đeo đồng hồ vàng trước cửa công ty của Trương Thác cùng nhau quay đầu.
“Mày…” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng vừa mắng được một nửa, giọng nói của ông ta đột ngột dừng lại, bởi vì ông ta thấy tiếng còi xe phát ra từ một chiếc Rolls Royce.
“Tao làm sao?” Một thanh niên thò đầu ra từ ghế sau của Rolls Royce.
Chương 1076:
Vốn người đàn ông đeo đồng hồ vàng đang hẳn học cau có nhưng khi nhìn thấy người thanh niên, lập tức trở nên cung kính: “Thì ra là cậu Chu.”
Không cần nói đến Nhất Lâm, Triệu thị xuất thế ngang trời mặc dù mạnh mẽ, nhưng thời gian tồn tại lại vô cùng ngắn ngủi, ngoại trừ việc Thi Chu phải cúi đâu một bậc với Nhất Lâm, đặt ở trong số công ty ngoài kia, tuyệt đối là cấp bậc đại ca. Bản thân Chu Tắc cũng là một người giàu có thế hệ thứ hai. Sau khi gặp Trương Thác, tuy rằng đã kiềm chế rất nhiều, nhưng lúc trước vô cùng ngang ngược, trong mắt đám đàn ông đeo đồng hồ vàng lại càng có danh vọng.
Tài xế của Chu Tắc mở cửa xe cho Chu Tắc, Chu Tắc xuống xe.
Chu Tắc ra hiệu cho người đàn ông đeo đồng hồ vàng, người đàn ông đeo đồng hồ vàng vội vàng cúi đâu khom lưng, lon ton đi về phía Chu Tắc, trên mặt mang theo nụ cười hỏi: “Cậu Chu, có gì phân phó?”
“Có gì phân phó?” Chu Tắc nheo mắt, sau đó nâng lòng bàn tay lên, tát vào mặt người đàn ông đeo chiếc đồng hồ vàng.
Âm thanh của cái tát này giòn giã, người đàn ông đeo đồng hồ vàng ôm mặt mũi nhìn Chu Tắc với vẻ mặt khó hiểu.
“Có biết tại sao tao đánh mày không?” Chu Tắc hừ lạnh một tiếng hỏi.
“Tôi không biết, xin cậu Chu hãy nói cho” Người đàn ông đeo chiếc đồng hồ vàng cúi thấp đầu.
Chu Tắc nhấc chân đạp thật mạnh vào bụng người đeo đồng hồ vàng: “Có con mẹ mày ý! Đánh thế còn nhẹ!”
Một đá này của Chu Tắc khiến người đàn ông đeo đồng hồ vàng liên tục lui lại phía sau rồi ngã phịch xuống.
Nhìn thấy Chu Tắc động thủ, những người trước đây cùng kêu gào với người đàn ông đeo đồng hồ vàng, ta đây là người có khí chất lớn nhất Châu Xuyên, giờ phút này cũng không dám thở mạnh, tất cả đều thận trọng nhìn Chu Tắc, đồng thời tự hỏi trong lòng tại sao Chu Tắc lại làm như vậy, sao cậu Thiếu lại tức giận đến như vậy.
Chu Tắc kiềm chế vẻ giận dữ của mình sau khi đá văng người đàn ông đeo đồng hồ vàng, đi đến bên xe của mình, lấy từ trong cốp ra hai cái hộp được phủ lụa đỏ, nở một nụ cười bước tới chỗ Trương Thác, mở miệng nói: “Thầy Trương, hôm nay mới nghe tin anh khai trương, chuẩn bị chưa chu đáo, xin hãy thứ lỗi: Chu Tắc mở tấm vải lụa đỏ ra, trong một hộp có một con rồng vàng được chạm khắc từ vàng ròng, hộp còn lại là một con phượng hoàng sống động được chạm khắc từ ngọc bích.
“Thầy Trương, đôi Kim Long Ngọc Phượng này được chạm khắc bởi một bậc thầy hàng đầu do tôi đặc biệt mời tới. Lần này tôi đến chúc mừng thầy Trương kinh doanh thuận lợi, thứ hai là cảm ơn thầy Trương đã chỉ điểm trước đó. Nếu không nhờ anh, e răng sẽ không có Thi Chu.
Chuyện chỉ điểm mà Chu Tắc đề cập chính là chuyện các công ty lớn tranh nhau mua cổ phiếu của Triệu thị vài ngày trước.
“Ha ha, cậu gọi tôi là thầy, tôi cũng không thể trơ mắt nhìn Thi Chu của cậu cứ thế biến mất như vậy” Trương Thác gật đầu.
“Cám ơn thầy Trương” Trên mặt Chu Tắc hiện nét vui vẻ, vẫy tay với người phía sau: “Đến đây, cất đồ đạc đi”
Tài xế của Chu Tắc vội vàng bước tới, cầm lấy Kim Long Ngọc Phượng.
Thái độ của Chu Tắc đối với Trương Thác khiến đám người đeo đồng hồ vàng trợn mắt há hốc mồm, Chu Tắc là ai chứ, đây chính là người giàu có nhất thế hệ thứ hai ở Châu Xuyên đấy, anh ta tuyệt đối không sợ trời không sợ đất, thuộc hạ là một đám côn đồ càng hung hãn hơn, ngay cả Lam Diệp cũng phải nhún nhường ba phần, lúc này lại lịch sự với một đứa nhóc như vậy, còn mở miệng gọi một tiếng ngài, hơn nữa nhìn tên nhóc này, anh ta không quan tâm đến cậu Chu chút nào!
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng bị Chu Tắc đạp xuống đất luống cuống chân tay đứng dậy, nhìn tất cả những chuyện xảy ra trước mắt, trong lòng có dự cảm không lành.
Những người đi cùng người đàn ông đeo đồng hồ vàng cũng cảm thấy trong không khí có chút lạnh lẽo, thậm chí có người còn có ý định rời đi.
Ngay lúc những người này đang suy đoán thân phận của Trương Thác, cách đó không xa, một giọng nói khác vang lên: “Chiếc Rolls-Royce phía trước là xe của Thi Chu, đừng cản trở, mau tranh thủ nhường đường đi!”
Ngay khi âm thanh này vang lên, đám người đàn ông đeo đồng hồ vàng đều giật mình, ai dám nói chuyện với Thi Chu như thế này.
Chương 1077:
Bọn họ vừa nghĩ tới, Chu Tắc nhất kết quả Chu Tắc đáp lại rất khách khí: chuyển ngay đây”
Tài xế của Chu Tắc vừa vào cửa đi cất quà, Chu Tắc không dám do dự, chạy tới vị trí ghế lái, lái xe rời đi.
Nhưng sẽ chửi bới trở lại, di chuyển ngay đây, đi đẳng sau là mấy chiếc Audi A6 chậm rãi lái đến cửa công ty của Trương Thác, cửa xe mở ra.
Trên chiếc Audi A6 cuối cùng, một người phụ nữ dáng người cao gầy, mặc áo khoác màu đỏ bước xuống, người phụ nữ có mái tóc dài và gương mặt xinh xắn không thể chê vào đâu được.
“Kinh doanh phát đạt, vừa rồi nghe Ngữ Lam nói hôm nay anh khai trương nên đến tặng hai bồn cây cảnh”
Người phụ nữ xuống xe Audi, đúng là Tân Như.
“Đây là ai?” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng nhìn thấy đám người Tân Như, thì thào nói nhỏ, anh ta đang tự hỏi đây là người của công ty nào, lại dám nói chuyện với Thi Chu như vậy.
“Là người Hành Vân!” Người đàn ông bên cạnh người đeo đồng hồ vàng cau mày: “Tôi biết người phụ nữ này, cô ta là tổng giám đốc của Thương mại Hành Vân, Tân Như”
“Thương mại Hành Vân!” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng không kìm được mà thốt lên. Gần đây, danh tiếng của Thương mại Hành Vân thật sự thịnh vượng, không chỉ có được kênh giao dịch duy nhất, bây giờ còn có thông tin cho rằng đang hợp tác với Nhất Lâm, tuyệt đối là một trong những đầu não của Châu Xuyên!
Một tin tức như vậy khiến người đeo đồng hồ vàng càng nhíu mày chặt hơn, tự hỏi người mở một công ty bảo vệ nho nhỏ ở đây có liên hệ gì với hai ông trùm Thương mại Hành Vân và Thi Chu.
“Tổng giám đốc Tân! Phiền phức rồi, nếu đã đưa xong cũng nên để chúng tôi cũng vào đi!” Một giọng nói trong trẻo vang lên sau đoàn xe của Tân Như. Đó là một chiếc Mercedes-Benz màu đen có số sê-ri liền mạch trên biển số xe.
Đó là thư ký của Lâm Ngữ Lam, Lý Thanh.
Tân Như che miệng cười, nói với Trương Thác: “Chính cung hoàng hậu đến rồi, vậy tôi về trước đây”
Tân Như vẫy vẫy tay với Trương Thác, cùng đoàn xe của cô lái đi về phía trước.
Chiếc Mercedes-Benz màu đen dừng trước cửa công ty Trương Thác.
“Xe của Nhất Lâm! Xe của Nhất Lâm cũng ở đây!” Người đàn ông đeo đồng hồ vàng trợn tròn mắt, Nhất Lâm ở Châu Xuyên có tính đại diện như vậy, dù chỉ là biển số xe của công ty cũng được người khác nhớ rõ ràng.
“Làm sao có thể, Nhất Lâm cũng có quan hệ với tên nhóc này!”
“Tên này rốt cuộc là cái quỷ gì!”
Từng người một, mối nghi ngờ đều dần hình thành trong lòng đám người đàn ông đeo đồng hồ vàng, và linh cảm xấu trong lòng họ ngày càng lớn hơn!
Cửa xe Mercedes-Benz mở ra, Lâm Ngữ Lam bước xuống xe, cô mặc một chiếc áo khoác giống với Tân Như, hiện tại hai người phụ nữ sống cùng nhau, phong cách ăn mặc cũng rất giống nhau.
Khác với cảm giác dễ gần của Tân Như, khi Lâm Ngữ Lam xuống xe, trên người cô có một loại khí chất, khiến người ta có cảm giác không thể nhìn thẳng vào.
“Lâm Ngữ Lam! Đây là Lâm Ngữ Lam! Người đứng đầu Nhất Lâm, vậy mà lại tự mình tới!”
“Trời, không lẽ tên nhãi này là con nhà giàu hả?”
“Con nhà giàu? Con nhà giàu cũng không thể khiến Lâm Ngữ Lam đích thân ra mặt được.”
“Rốt cuộc anh ta là ail”
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng nuốt nước bọt, đến ngay cả Lâm Ngữ Lam cũng đã tự mình tới rồi!
Chương 1078:
Lâm Ngữ Lam đi về phía trước hai bước, đến bên cạnh Trương Thác, nắm lấy cánh tay Trương Thác trước ánh mắt không thể tin được của người đàn ông đeo đồng hồ vàng và những người khác: “Chồng à, khai trương thuận lợi, anh nói xem, em đến đây chúc mừng anh có gì là không tốt đâu”
Lời nói của Lâm Ngữ Lam giống như một quả bom nặng nghìn cân ném vào đám người.
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng và những người khác, tất cả đều trợn tròn mắt vào lúc này.
Chồng? Người đàn ông này là chồng của Lâm Ngữ Lam, tổng giám đốc Nhất Lâm! Điều này cũng vượt quá sức tưởng tượng rồi!
Người đàn ông đeo đồng hồ vàng không thể tưởng tượng được rằng Trương Thác lại có thân phận như vậy, nhưng sự thật bày ngay ở trước mắt, bọn họ không thể không tin!
Vừa rồi chính bọn họ đã công khai chế nhạo chồng của tổng giám đốc Lâm?
Mặc dù người đàn ông đeo đồng hồ vàng vừa bày ra dáng vẻ ta đây lớn nhất Châu Xuyên, nhưng ông ta khá tự giác khi đối mặt với Nhất Lâm, cái vốn liếng khiến ông ta tự hào, và cả công ty giúp việc Thanh Niên mà ông ta thường nói đến, so với Nhất Lâm thì còn chẳng bằng cái rắm.
Đường Chí Nam, người đang ngồi trong công ty của mình, tái mặt khi chứng kiến những gì đang xảy ra trước mắt mình, Thi Chu, Hành Vân, Nhất Lâm, tất cả đều có thể nghiền nát sự †ồn tại như con sâu cái kiến của anh ta!
Trương Thác nhìn thế trận trước mặt, khỏi nghĩ cũng biết, hẳn là Lâm Ngữ Lam muốn truyền ra ngoài ở công ty, Trương Thác thấy đẳng sau đoàn xe của Nhất Lâm còn có rất nhiều công ty nhỏ, không ngờ tới lại náo nhiệt như Vậy.
Trương Thác cười khổ một tiếng: “Bà xã, không cần làm chuyện này, em biết đấy, công ty bảo vệ của anh…
“Cuộc sống mà, cũng nên có chút cảm giác lễ nghi, chồng em mở công ty, làm vợ sao có thể không nói lời nào?” Lâm Ngữ Lam cười ngọt ngào nhìn Trương Thác, sau đó lấy ra một hộp hoa hồng, hoa hồng này không có cành, tổng cộng có chín bông được đựng trong một hộp quà trong suốt với giá ba triệu đồng.
Trương Thác cười cười khi nhìn thấy hộp hoa hồng mà Lâm Ngữ Lam lấy ra: “Bà xã, em cũng thích mấy thứ đồ này của các cô gái nhỏ à?”
Hộp hoa hồng mà Lâm Ngữ Lam lấy ra là loại hoa hồng Vĩnh Cửu rất phổ biến được đăng tải trên Internet.
Lâm Ngữ Lam liếc mắt nhìn Trương Thác: “Ý của anh là, em không phải là cô gái nhỏ?”
“Không phải, không phải, anh không có ý đó” Trương Thác xua tay liên tục.
“Hừ!” Lâm Ngữ Lam hừ một tiếng, đưa hộp hoa Vĩnh Cửu vào tay Trương Thác.
“Cảm ơn bà xã” Trương Thác cười, ánh mắt quét qua một vòng, nghi ngờ hỏi: “Cô nhóc mỗi ngày đều có mặt ấy đâu, hai người đều đi ra ngoài,