Chương 1120:
Bạch Trình chỉ cảm giác có một trận gió xẹt qua bên cạnh mình, dao găm sắc bén treo ở bên hông cũng biến mất cùng lúc đó, người đàn ông mặc áo đỏ đứng trước người anh ta cũng biến mất ngay lập tức.
Người đàn ông mặc áo đỏ bị một nguồn năng lực đánh bay, bay ra hơn mười mét sau đó mới đập xuống mặt đất, cú ngã này khiến cho mặt đất đập vỡ nứt nẻ, có thể thấy được lần này, anh ta phải chịu bao nhiêu lực sát thương.
“Trương Thác, anh dám ra tay với tôi!” Người đàn ông mặc áo đỏ còn chưa đứng dậy, anh ta đã phát ra một tiếng quát lớn.
Trương Thác cũng phát ra một tiếng hừ lạnh, thân hình anh xuất hiện trước mặt người đàn ông mặc áo đỏ, anh chỉ cần một tay dùng sức võ về phía ngực người đàn ông mặc áo đỏ đó.
Phía sau Trương Thác, đã xuất hiện một con mãnh hổ cao bằng nửa một người, mở miệng đây máu, phát ra một tiếng gầm gừ, vươn ra móng vuốt sắc bén, hướng về phía người đàn ông mặc áo đỏ ập tới.
Người đàn ông mặc áo đỏ hóa ra một con báo đốm, lại chỉ †o bằng một nửa con mãnh hổ, trong nháy mắt đã bị mãnh hổ xé rách.
“Anh…”Người đàn ông mặc áo đỏ vừa muốn lên tiếng, lại ngẩn ra, anh ta nhìn về phía ngực mình, khó có thể tin nói, “Anh… Sao anh dám… Tôi… tôi không biết. Tôi chính là người đứng thứ ba của Thần Ẩn… Hội…
Ở ngực trái của người đàn ông mặc áo đỏ, tại vị trí trái tim đang cắm một con dao găm sắc bén, chính là Trương Thác vừa mới thuận tay rút đi từ bên hông Bạch Trình.
Máu tươi từ khóe miệng người đàn ông mặc áo đỏ tràn ra, anh ta nhìn ngực mình, “Tôi là… Tôi là hộ pháp Thần Ẩn Hội…, anh làm sao dám giết…”
“Xin lỗi”Khóe miệng Trương Thác mỉm cười, lấy tay nắm lấy chuôi dao găm, dùng sức ấn một cái, khuấy động trước ngực người đàn ông mặc áo đỏ, “Chúng tôi làm việc, chính là như vậy”
Theo con dao găm mà Trương Thác đâm vào, máu tươi tràn ra từ khóe miệng người đàn ông mặc áo đỏ càng ngày nhiều, anh ta muốn mở miệng nhưng lại không phát ra bất cứ âm thanh nào, đến lúc này, anh ta cũng không thể tin được Trương Thác thật sự dám ra tay nhanh gọn như thế, ra tay với một người hộ pháp đại diện cho Thần Ấn Hội!
Máu tươi theo khóe miệng người đàn ông mặc áo đỏ chảy xuống, bàn tay đang nắm chặt hai quyền cũng chậm rãi buông lỏng.
Trương Thác từ từ đứng dậy, anh cũng rút con dao găm ra.
“Đi xử lý đi”Trương Thác mở miệng lên tiếng.
Lập tức