Lúc Bảo Đức ra tới sân bóng thì thấy xung quanh đã tụ tập rất đông học sinh, cậu ta đẩy mọi người ra chen vào bên trong, lúc này mắt của Khả Như và Kiều Vy đều đỏ bừng sắp khóc, còn Thành Công thì đang lớn tiếng cãi nhau với một học sinh nam khác, cậu ta cự cãi đến đỏ mặt tía tai định lao vào đánh thằng kia.
Bảo Đức xông tới, kéo Thành Công lại hỏi:
\- Chuyện gì vậy?
Thành Công chỉ thẳng vào mặt thằng học sinh nam kia, lớn tiếng nói:
\- Thằng này đi khắp trường đồn thằng Nam gian lận, còn nói lớp mình là lớp học dở nhất trường, ông coi nó có đáng bị đập không?
Thằng học sinh nam kia sợ bị đánh lui ra sau, nhưng vẫn cố gân cổ cãi lại:
\- Bộ tao nói sai sao? Lớp tụi mày xếp cuối khối, sao thằng kia thi tháng được mười nhiều môn vậy chứ, chắc chắn là gian lận.
Thành Công nóng máu xông lên xách cổ thằng học sinh kia.
\- Bằng chứng đâu mày dám nói vậy, coi chừng tao đánh nát miệng chó mày đó.
\- Mày, mày đánh tao tao sẽ đi mách thầy giám thị kỷ luật mày đấy.
Bảo Đức trước giờ theo trường phái ôn hòa, cũng sợ bạn mình bị kỷ luật hạ hạnh kiểm cho nên kéo Thành Công lại, sau đó quay sang nhìn tên kia hỏi:
\- Bằng chứng đâu? Mày không có bằng chứng tụi tao đi báo thầy xử mày tội vu khống.
Thằng học sinh kia cười mỉa:
\- Cần gì bằng chứng, hồi cấp hai nó học dở ẹt, đội sổ, trốn học đi chơi, lên cấp ba thành tích thi tháng lại cao như vậy, không gian lận thì là gì.
Nghe thằng kia nói xong, Bảo Đức lập tức bắt được trọng điểm, hỏi:
\- Ai nói mày biết cấp hai thằng Nam học dở đội sổ? Ông Tín đúng không?
Thằng kia thấy bị nói trúng tim đen lắp bắp nói lại:
\- Ai, ai nói kệ tao! Mắc mớ gì tới mày.
\- Được! Vậy theo tao lên gặp thầy giám thị, mày vu cho thằng Nam gian lận không có bằng chứng là vu khống, hơn nữa cũng gián tiếp nghi ngờ thầy cô bao che, để coi giáp mặt nói chuyện mày còn chối đường nào, lần này tao cho mày bị đuổi học luôn.
Đi!
Thằng học sinh kia lập tức bị dọa, giãy giụa không chịu đi.
\- Tao không đi, tao nghe sao tao nói vậy thôi, muốn gì mày kiếm ông Tín đi.
Quả nhiên là cái tên kia!
Đang lúc Bảo Đức định đi lên khối 11 tìm Thành Tín thì gã ta đã kéo một đám đi tới, hống hách nói:
\- Tao nói đó thì sao? Hồi cấp hai thằng con hoang kia học dở trốn học là sự thật, mày làm gì được tao?
Khả Như và Kiều Vy hỏi nhỏ Bảo Đức:
\- Ổng là ai vậy?
Bảo Đức lại cố tình nói lớn:
\- Là người quen của tụi tui, chuyên môn ghen ăn tức ở đó mà.
Sau đó cậu ta chỉ vào đám người nói:
\- Từ lúc nhập học tới giờ thái độ học tập của Nam như thế nào cả lớp tôi biết, thầy cô trong trường cũng biết, mới hôm qua thôi cậu ấy còn ngất xỉu do kiệt sức phải nhập viện, tất cả bạn học trong lớp tôi đều có thể làm chứng, liều mạng học tập như vậy đạt thành tích cao thì có gì lạ? Còn về vấn đề gian lận, anh Tín à, trong phòng học đều có camera, muốn biết có gian lận hay không đi xem sẽ biết, nếu không có thì anh sẽ phải bị kỷ luật vì tội vu khống người khác đấy.
\- Mày…
Thành Tín tức giận muốn nổ phổi, đang định nói đi thì đi sợ gì thì bị người phía sau ngăn lại.
\- Anh ba, đừng chấp nhất với mấy đứa này, ai đúng ai sai mọi người đều tự thấy rõ mà, mấy đứa nhỏ này cũng chị bị thằng kia lừa thôi.
Bảo Đức nhìn thấy người vừa xuất hiện lập tức cười khinh bỉ nói:
\- Trần Thanh Tâm, chị đừng ở đây giả mù sa mưa, chính chị là người giật dây cho tên óc heo này đi nói xấu thằng Nam khắp nơi, bây giờ lại còn làm bộ làm tịch, mắc ói.
Thanh Tâm bị nói xấu hổ vô cùng, thường ngày cô ta luôn giữ hình tượng cô chủ cao quý nhẹ