Nhận được điện thoại của cháu trai, ông Tuân cũng khá ngạc nhiên, rất hiếm khi anh gọi cho ông ấy trong giờ làm việc, trừ khi có chuyện gì đó rất quan trọng.
\- Bây giờ chú đang xã giao với mấy ông bạn làm ăn cũ\, là chuyện gì mà cần phải xem tivi vậy?
Trường Quân suy nghĩ một lát, sau đó nói:
\- Cũng không có gì quan trọng\, nếu vậy cháu không làm phiền chú nữa\.
\- Hả\, ờ\, ừm…
Nhìn dòng chữ cuộc gọi đã kết thúc trong điện thoại, ông ấy càng thêm tò mò, nếu không có chuyện gì thằng cháu kêu mình xem tivi làm gì.
Cuối cùng không thắng nổi sự tò mò, ông kêu phục vụ mở ti vi trong phòng vip lên, một ông bạn của ông ấy thấy vậy bèn hỏi:
\- Đang nhậu ông mở tivi làm gì?
Ông Tuân lắc đầu nói:
\- Tôi chỉ xem thử có gì không mà thôi\, nếu không có thì tắt\, chúng ta uống tiếp\.
Khi người phục vụ mở đài CVT2 lên thì dúng lúc đang chiếu tới lượt thi của trường Quang Huy, hơn nữa còn đang chiếu cận cảnh mặt của Công Nam, mọi người trên bàn ăn đều tắc lưỡi khen:
\- Cậu nhóc này thật là giỏi\, không biết thường ngày ăn cái gì?
\- Thằng khỉ nhà tôi cũng bằng tuổi người ta nhưng suốt ngày chỉ biết chơi game\, nếu bằng được một nửa cậu nhóc này tôi cũng yên tâm rồi\.
\- Đúng rồi ông Tuân\, sao ông mở đài này vậy\, cố tình chọc tức chúng tôi phải không?
Mà lúc này sắc mặt của ông Tuân đã chuyển từ sửng sờ thành tươi rối, lại nghe mấy ông bạn khen lấy khen để, nụ cười trên mặt ông ấy càng sáng lạn hơn.
Nghe mấy ông bạn hỏi, ông ấy mới kìm chế cảm xúc lại, làm bộ khiêm tốn nói:
\- À\, hôm nay thằng con tôi tham gia cuộc thi này\, chính là thằng nhóc vừa trả lời đấy\, tôi cũng không biết hôm nay nó thi đấu\, nếu không tôi đã tới cổ vũ cho nó rồi\.
Ông ấy chỉ vào Công Nam, cuối cùng không giữ được mà bật cười ha ha.
Mấy ông bạn thấy ông ấy như vậy miệng đều chua lè, sau đó một ông hỏi:
\- Tôi nhớ ông chỉ có một đứa con trai đã lớn đang làm việc ở nước ngoài kia mà\, sao hôm nay lại lòi ra thêm một đứa vậy?
Ông Tuân nghe ra sự ghen tị trong giọng nói của ông ta, không thèm chấp nhất đáp:
\- Đây là con trai út của tôi\, đang học trường Quang Huy\, thằng bé vừa thông minh vừa ngoan ngoãn\, thật làm tôi nở mày nở mặt\, ha ha\.
Nhìn vẻ mặt đắc ý của ông ấy mấy ông kia đều muốn đánh cho một cái, tuy trong lòng ghen ghét, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
\- Ông có đứa con trai giỏi như vậy mà giấu bấy lâu nay\, tuần sau nhà tôi có mở tiệc chiêu đãi đối tác\, hay ông dẫn nó đến để ra mắt mấy chú mấy bác đi\.
Tuy bây giờ ông Tuân đang vui muốn chết, nhưng vẫn tỏ vẻ suy tư một lúc rồi nói:
\- Chuyện này có lẽ không được rồi\, sắp tới thằng bé phải tham gia cuộc thi học sinh giỏi quốc gia\, sợ là không có thời gian tham gia rồi\.
Thấy mặt mấy ông bạn đều xụ xuống hết, ông Tuân cũng không khoe con nữa, còn tâm lý kêu phục vụ tắt tivi đi rồi tiếp tục nâng ly cạn chén.
Mà bên hiện trường thi, đội của trường Quang Huy thắng áp đảo trường Vĩnh Thạnh A với tỉ số 8:2 tiến vào vòng loại tiếp theo.
Quy tắc chơi của vòng loại thứ hai cũng giống như vòng một, đội trường Quang Huy tiến quân thần tốc loại bỏ đối thủ với tỉ số 7:3, mà phần lớn câu trả lời trong vòng này đều bị Công Nam cướp quyền trả lời, mặc kệ là câu hỏi lý thuyết hay vận dụng, cậu đều nhanh chóng cho ra câu trả lời, từ đây nhận được hàng loạt tiếng hô kinh ngạc và tiếng vỗ tay từ khán giả.
Lúc này tất cả mọi người đều có chung một nhận định đó là, không có câu hỏi nào đội Quang Huy không trả lời được, chỉ có bấm chuông nhanh hay chậm mà thôi, trong tiếng vỗ tay không ngừng của khán giả, đội Quang Huy tiến vào vòng loại cuối cùng.
Đội trường Thông Khánh Tổ hiển nhiên cũng tiến vào vòng loại cuối cùng, thế nhưng khi rút thăm chọn đội đối thủ, thầy Ninh Tuấn lại khá căng thẳng, sau đó nhìn thấy số thứ tự trong lá thăm thì lập tức thở ra một hơi, thầy