Thông thường những người gặp nhiều chuyện tiêu cực trong cuộc sống đều coi mạng xã hội là thùng rác để trút sự uất ức của mình vào, họ thà tin một người có tội, là kẻ xấu xa thấp kém, chứ không muốn nhận là mình mắng sai người, mặc kệ người đó có chứng minh cỡ nào đi nữa, đối với họ mà nói đều là ngụy biện.
Giống như trường hợp của Công Nam, khi cậu nổi tiếng quá nhanh, được người người tung hô dành lời khen ngợi, chỉ cần xuất hiện một vết bẩn, họ cũng có thể bám riết cho tới chết, mặc kệ bằng chứng có thuyết phục đến thế nào, họ cũng sẽ quy chụp là dùng tiền mua người làm việc, bằng chứng không rõ ràng hoặc không thì họ dùng một tin đồn khác để lấp đi sai lầm của họ, cho dù sự việc bắt đầu chỉ từ một bài viết không hề có tính xác thực.
Tuy nhiên, vàng thật không sợ lửa, sau một loạt bài viết chứng minh học lực của Công Nam, một bài viết khác bảo vệ nhân phẩm của cậu cũng được đăng lên.
Báo Nhân Dân: "Sau vụ việc học sinh Lê Công Nam bị đưa lên bàn cân để mổ xẻ về học lực và nhân phẩm, phóng viên tòa soạn chúng tôi đã có một buổi đến thăm nhà cũ của bạn ấy.
Khi đến nơi, căn nhà cũ của bạn ấy đã cho người khác thuê, sau đó chúng tôi hỏi thăm hàng xóm và có một cuộc trò chuyện riêng với hàng xóm lâu năm bên cạnh nhà bạn ấy.
Theo như lời người hàng xóm T.H.T, thường gọi là Hai Thành kể lại, lúc trước Nam chỉ sống cùng bà ngoại, mẹ Nam mất từ khi mới sinh Nam ra, anh Thành nói mình cũng biết chút ít về chuyện của mẹ Nam, anh kể lúc ấy mẹ của Nam vô ý mang thai, nhưng không biết cha của đứa đã là người có vợ, sau này cũng không tới tìm người ta mãi cho đến lúc mất, từ đó Nam do một tay bà ngoại nuôi lớn, từ bé đến lớn, cha ruột của Nam chưa từng một lần tới thăm hỏi cậu một lần chứ đừng nói tới chuyện thương tình kêu về nhà ở.
Mấy tháng trước, bà ngoại của cậu phát hiện mình có khối u, cực chẳng đã mới tới nhà cha ruột của Nam cũng chính là ông Trần Văn Mạnh cậy nhờ chăm sóc cháu ngoại để mình theo con gái sang nước ngoài chữa bệnh, nhưng nghe nói bà ấy bị gia đình ông Mạnh đuổi thẳng ra khỏi cửa, sau đó vì sợ tai tiếng nên gia đình kia có tới rước Nam về ở, tuy nhiên bà ấy thấy gia đình kia quá dữ dằn sợ cháu bị ức hiếp nên không cho rước.
Bà ấy kể với anh Thành rằng không muốn đi chữa bệnh, chỉ muốn ở lại nuôi cháu, mặc cho Nam và con gái út khuyên can thế nào bà ấy cũng không chịu, may mà sau này có gia đình kia tới muốn nhận nuôi Nam, cho nên bà ấy mới đồng ý theo con gái đi chữa bệnh, căn nhà cũng cho người khác thuê luôn.
Dưới đây là đoạn phim về cuộc trò chuyện với Hai Thành và một số hàng xóm khác gần nhà cũ của Nam \[Video\]."
Trong video, ngoại trừ Hai Thành quen thân kể lại chuyện trước khi Công Nam được nhận nuôi ra, những hàng xóm khác đều không biết nhiều về hoàn cảnh gia đình cậu, nhưng họ vẫn đánh giá rất tốt về con người của cậu, họ nói lúc trước tuy cậu có ham chơi nhưng vẫn là một đứa nhỏ tốt không theo côn đồ phá làng phá xóm gì cả, càng lớn càng ngoan, mấy tháng trước còn thấy phụ đi bán cá với bà ngoại cậu nữa.
Xem xong video, hướng bình luận bên dưới bắt đầu có chiều hướng nghiêng về phía Công Nam, phần lớn đều tỏ vẻ xót thương cho hoàn cảnh của cậu.
\- Chắc là hồi đó gia đình neo đơn lại còn nhỏ cho nên không chú tâm học hành, sau này được nhận làm con nuôi mới có điều kiện học tập hơn, kể ra cậu này thông minh ngoan ngoãn đó chứ, gặp tôi tôi cũng muốn nhận nuôi một đứa như vậy.
\- Nếu lời người trong video nói là sự thật thì mẹ của Nam đâu có lỗi, mà Nam lại càng không có lỗi, người ta cũng đâu biết ông kia có vợ con rồi, sau cùng vẫn mất lúc sinh, tính ra có ai phá hoại gì gia đình ông này đâu, tại máu lăng nhăng của ông ta mà làm khổ đứa nhỏ, cái đứa hôm qua tố Nam bất hiếu chắc người nhà ông ta rồi.
\- Ở nhà cha ruột mà bị chì chiết vậy ai mà ở nổi, tới nhà khác có khi còn được cưng hơn...
Tất nhiên cũng không thiếu những bình luận chói tai, họ bày tỏ sự nghi ngờ về tính xác thực của đoạn video này,