Đến lúc hai người xuống sân bay đã là gần tối.
Sân bay hạng nhất Tokyo thuộc hãng hàng không Samui, là một trong những sản nghiệp của gia tộc Samui danh giá. Đúng là so với tàu hỏa của anh họ Chihiro, tàu hỏa không là gì.
Kuro nhẹ nhàng nâng Chihiro dậy, đem cô ôm thật chặt trong lòng. Đôi mắt đỏ bị đôi kính râm che đi, chỉ để lại đôi môi mỏng quyến rũ hơi mím lại, lệ chí nơi đuôi mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.
"Ưʍ..."
Chihiro trong cơn mê ưm một tiếng, Kuro dừng lại, điều chỉnh cho cô có tư thế thoải mái nhất mới tiếp tục đi.
Đón tiếp hắn là một hàng dài người mặc áo đen, hắn không nói gì, chỉ lạnh lùng đi qua. Gin đi đằng sau hắn ra hiệu cho bọn người đó, chỉ thấy một lúc sau tất cả đều giải tán, lái một hàng xe đen đi tới cùng một địa điểm.
Đằng sau một cái cột, Akai Shuichi lẳng lặng hút thuốc.
Đó chính là bảo vệ của Samui gia? Thật là một gia tộc hùng mạnh.
Còn tên nhóc Samui Kuro kia nữa, hắn ta khiến hắn có cảm giác là lạ..
Đặc biệt là ánh mắt thù địch của hắn ta khi nhìn hắn.
Năm đó hắn ta và Chihiro..
"Akai Shuichi..." Kuro hai tay đút vào túi quần lạnh lùng nhìn hắn "Chihiro là của tôi."
Lúc đó hắn đã nghĩ, vì sao Samui Kuro lại nói như vậy. Hiện tại hắn đã rõ, chẳng qua..
Năm đó 12 tuổi hắn, thật sự có thể có được khí thế và bộ dạng như thế?
"Anh Akai, sau này anh sẽ trở thành cảnh sát xuất sắc nhất!"
Cảnh sát...à.
Ngẩng đầu lên phả ra một làn khói trắng. Mái tóc đen dài hơi rung động, mũ lên