Hai người nhìn thấy Tần quốc phi, không hẹn mà cùng buông tay mình ra, trên mặt đều có chút xấu hổ.
Gia Luật Hoàn Cai cứng đờ ở trên giường, tuy nàng chưa từng trải qua, nhưng cảm giác bị cha mẹ bắt được mình yêu sớm cũng giông giống với hiện tại chăng?
“Nương.
”
“Tỷ tỷ.
”
Hai người đồng thanh nói, sau đó lại lập tức yên tĩnh lại.
Gia Luật Hoàn Cai ngẩn người, nhìn về phía Tiêu Thiệu Củ, “Chàng gọi nương ta là gì, tỷ tỷ?”
Nghe Gia Luật Hoàn Cai nói vậy, Tiêu Thiệu Củ mới nhớ tới mình đã quên mất chuyện này, chàng nhỏ giọng giải thích, “Ta quên nói với nàng, ta thật sự là cữu cữu của nàng, lúc trước thấy nàng mất trí nhớ nên mới chọc nàng chơi, ai ngờ bây giờ nàng cũng không nhớ.
”
Tần quốc phi ở một bên nghe Tiêu Thiệu Củ vẫn cữu cữu rồi không cữu cữu, cảm giác có một tia vui mừng, “Lúc này còn nhận thân phận gì nữa, lập tức mang sính lễ tới đây, sau này có thể một mình ở chung với Bồ Đề Nô trong thời gian dài.
”
Mặt Tiêu Thiệu Củ hơi nóng lên, “Nghe theo tỷ tỷ.
”
Chàng đoán Tần quốc phi còn muốn nói chuyện với Gia Luật Hoàn Cai, mình cũng không nên ở lại lâu, vì thế quay snag Gia Luật Hoàn Cai bên này muốn nói lời tạm biệt với nàng, nhưng lại thấy sắc mặt nàng không đẹp lắm.
“Lại khó chịu?” Tiêu Thiệu Củ muốn đến gần một chút, chỉ thấy nàng mím chặt môi, không rõ lùi về phía sau.
Tiêu Thiệu Củ có chút nghi ngờ, nhưng lại không biết vì sao, nên hành lễ với Tần quốc phi rồi cáo lui rời đi.
“Sao, vừa rồi còn con còn chàng ta, bây giờ Siêu Na sắp đi rồi, cũng không nói một câu với hắn à?” Tần quốc phi còn muốn trêu ghẹo hai câu, nhưng Gia Luật Hoàn Cai vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm trên sàn nhà, nửa ngày chẳng hé răng một tiếng.
Tần quốc phi sợ vết thương của nàng phát tác, đang tính hỏi, lại nghe Gia Luật Hoàn Cai nói: “Tiêu Thiệu Củ…….
.
Có thật là cữu cữu của con không?”
Tần quốc phi cảm thấy hơi lạ, nhưng vẫn trả lời: “Siêu Na là con trai của thúc phụ ta, chẳng lẽ không phải là cữu cữu con sao?”
“Vẫn là một đường cữu cữu (cậu họ) a…” Gia Luật Hoàn Cai giật giật khóe miệng, đột nhiên cao giọng nói “Mãn Ca!”
“Ai, công chúa ngài gọi ta?” Mãn Ca vội vàng chạy vào, còn suýt nữa ngã một cái.
Nàng ấy vừa mới tiến vào liền cảm giác bầu không khí có chút không đúng, nhưng nhìn dáng vẻ thoải mái đi ra của Tiêu đại nhân, Vương phi lúc này vẻ mặt khó hiểu, không phải công chúa mới cãi nhau với bọn họ xong sao?
Gia Luật Hoàn Cai thản nhiên nhìn Mãn Ca, “Ngươi từ lâu đã biết quan hệ giữa ta và Tiêu Thiệu Củ là gì đúng không?”
“Vâng.
” Mãn Ca chấn động, cúi đầu thành thật đáp.
“Ta hiểu rồi, nương, Mãn Ca, các người đi ra ngoài đi, ta hơi mệt.
” Cơ thể của Gia Luật Hoàn Cai rốt cuộc cũng thả lỏng, nàng im lặng trải chăn ra, đưa lưng về phía hai người nằm xuống, cũng mặc kệ Tần quốc phi và Mãn Ca có thật sự rời đi hay không, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
“Vương phi, nô tỳ thấy công chúa không ổn lắm.
” Mãn Ca đi theo Tần quốc phi ra ngoài trướng, có chút lo lắng nói.
Tần quốc phi xoa xoa thái dương, khẽ thở dài một tiếng, “Ta nhớ rõ quan hệ lúc trước của Bồ Đề Nô với Siêu Na, nhưng lại không biết bọn họ trở thành như vậy tự lúc nào.
”
“Thôi, chuyện này người ngoài cũng không quản được.
” Bà nhẹ nhàng vỗ vỗ Mãn Ca vẫn còn đang đứng tại chỗ, “Đi thôi.
”
Gia Luật Hoàn Cai nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài dần dần đi xa, kìm nén hồi lâu cuối cùng mới nức nở nói, “Vì sao không nói sớm cho ta biết, vì sao…”
Nếu biết sớm Tiêu Thiệu Củ có quan hệ như vậy với nàng, nàng sẽ thân cận với chàng, nhưng tuyệt đối sẽ không động tâm với chàng, tình cảm một khi giao ra, thì rất khó lấy lại được.
Gia Luật Hoàn Cai cũng không biết nên tiếp tục đối mặt với Tiêu Thiệu Củ như thế nào, nàng