Chap 22 Gặp lại
Buổi lưu diễn kết thúc. Key tí tởn chạy ra chỗ nó hỏi:
- Thế nào? Hay ko nhóc?
Bốp! Cái tay của nó hạ trúng đầu Key, làm ĩ nam nhà ta nhăn nhó:
- Úi da! Đau quá!_ Key cúi đầu xuống nhìn nó ( 1m88 với 1m73, Key ko cúi mới lạ)_ độc ác!
- Thế-muốn-gì?_ nó gằn từng câu lạnh lùng nhìn Key.
- A ha ha_ Ken cười trừ_ ko, ko có gì!
- Ủa bà chị quen anh Key hả?_ nhóc Lâm quan sát cuộc nói chuyện, mặt ngu ngu hỏi nó.
- Nhóc muốn ăn đập giống tên kia?_ nó lườm lườm, tay bẻ rôm rốp.
- Ha…ha… Em… Em ko…_ nhóc Lâm lùi lại, núp sau Ana_ chị Ana cứu em!
- Ai biểu em gọi nó là bà chị_ Ana cười cười, quay sang nó_ thôi tha đi bà!
Nó thôi bẻ tay, ngồi phịch xuống ghế, than vãn nhưng khuôn mặt ko biểu hiện gì:
- Nản quá! Biết thế ko đi!
- Bà than vãn mà mặt như thế kia thì ai tin cho được?_ Ana đùa.
- Thôi kiểu chọc ngoáy người khác đi_ nó nhăn mặt.
Key bị đá ra ngoài ko thương tiếc, giờ mặt mếu máo:
- Hix! Các cậu bỏ rơi tớ!
- Hêhê! Anh Key em bỏ