Chap 28:
”Anh Bin! Mai đưa em đi công viên nhá!”
”Ừ. Mai hai đưa Bé Băng đi công viên!”
”Hura! Hai của Bé Băng muôn năm!”
”Bé Băng của hai phải ngoan cơ! Ko là hai ko cho đi đâu!”
”Dạ! Bé Băng biết rồi ạạạạ!”
…
”Anh hai mua cho Bé Băng kẹo bông đi hai!”
”Suốt ngày kẹo! Sún răng bây giờ!”
”Em của hai ko sún răng đâu mà lo! Răng em khoẻ lắm!”
”Ồ! Thế ai mới bị bác sĩ nhổ răng nhỉ?”
”Ơ! Hai trêu em! Anh Bin đáng ghét!”
”Được rồi! Hai xin lỗi! Lát hai mua kẹo cho!”
”Hiiii! Thanks hai!”
…
~- Hai… Hai ơi… Tỉnh lại đi… Em cầu xin hai đó… Hai ơi… Huhu…
Nó đã ko kìm được nước mắt nữa. Cúi đầu xuống, nó khóc thảm thương. Ai nhìn cũng thấy tội cho nó.
Mạnh mẽ… Để làm gì chứ…
Giả vờ… Tất cả chỉ là giả vờ thôi…
Mạnh mẽ… Có đưa được người mình yêu quý… trở về ko…
Anh hai… Anh tỉnh lại đi… Anh hai…
Cầu xin anh…
1 tiếng trôi qua…
2 tiếng…
.
.
”Saranghanda keojitmal~”
- Alô_ nó trả lời, giọng run run.
- Nhi! Bà đi đâu giờ này chưa về? Có thấy anh Quân ko?_ giọng Ana lo lắng, gấp gáp hỏi_ anh Quân ko nghe máy. Bà có thấy anh ấy ko?
- Ana… Ana à…_ nó run giọng_