Nó thôi khóc. Nó quyết tâm sẽ tập quên hắn… Người mà nó đã yêu…
- Em xuống rồi nè hai!_ nó cười gượng đi xuống phòng khách.
- Ừm_ Quân mỉm cười, nhưng nhận ra cái gì đó khác lạ trên khuôn mặt nó, anh liền biến sắc_ Bé Băng, sao mắt em đỏ thế kia? Em khóc hả?
Nó giật mình lấy tay dụi mắt:
- Đâu… Đâu có anh… Vừa nãy… Con gì bay vào mắt em… Em dụi chắc vẫn còn đỏ thôi.
- Thôi được rồi… Em…
”Saranghanda keojitmal~”
- Em xin lỗi anh. Em nghe máy chút_ nó lấy tay móc điện thoại ra_ Alô, tôi xin nghe.
Nó càng nghe điện thoại thì sắc mặt ngày càng tối sầm lại. Quân cũng rất thắc mắc tại sao.
- Điều tra cho tôi. Gửi một cái trực thăng xuống biệt thự Heart S2 ngay bây giờ! Mau lên!
Cuối cùng, nó ném bốp điện thoại xuống sàn, chửi thề:
- CHẾT TIỆT!!! BỌN KHỐN KIẾP!!!
- Sao thế em? Chuyện gì vậy?
Nó vẫn sầm mặt mày, có chút cộc cằn nói:
- Pink có vấn đề. Em phải qua Mĩ ngay!
- Pink? Tập đoàn bí ẩn Pink đứng thứ 5 TG ko? Em có quan hệ gì với Pink?_ Quân ngơ ngác hỏi nó, mặt nhìn rất… Ngu (==)
- Ủa? Cái tên đáng ghét đó chưa nói gì với anh sao?_ nó hơi bất ngờ hỏi anh.
- Ko. Có nói gì đâu_ Quân lắc đầu nói_ lần trước mới nghe em là bang chủ Angle thôi. Biết gì đâu.
Nó ngồi phịch xuống sôpha, khẽ nói:
- Em là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của Pink.
- Sao… Sao? Một trong ”Nhị công chúa tài năng” là em ư? Thật sao?_ Quân bất ngờ hỏi.
- Đúng_ nó gật đầu_ người còn lại là Ana.
- Sốc thiệt_ Quân khẽ