Là nó. Nó là cô gái chưa biết danh tính mà nhân viên thắc mắc. Nó nhíu mày, thắc mắc:
- Kang In… Hình như tôi có biết anh ngoài đời chứ ko phải trong ảnh. Tại sao anh biết tôi?
- Quên rồi hả?_ Kang In bật cười_ Anh là Kang In học trên lớp em một khoá đó. Anh đã từng tỏ tình với em… Ko nhớ sao?
- À… Em nhớ rồi_ nó nhàn nhạt nói_ hình như hôm đó anh còn bị Ana chửi cho té khói vì can tội giẵm lên giày cao gót thì phải?
- Em vẫn như ngày xưa nhỉ? Lạnh lùng, vô cảm_ Kang In nhăn mặt_ Mà em toàn nhớ những cái xấu của con trai bọn anh vậy nhỉ? Mấy vụ tỏ tình hoành tráng nhất quả đất thì em lại ko hề bổ sung vào bộ não tẹo nào. Chán thật! Em như bị đứt dây cảm xúc ý!
Nó vẫn thản nhiên ko chút cảm xúc, ngắn gọn nói khiến Kang In muốn bật ngửa:
- Anh bây giờ mới biết hả?
- Trời ơi! Xỉu mất!
Nhân viên từ nãy tới giờ hoá tượng. Gì mà tỏ tình? Gì mà màn tỏ tình hoành tráng nhất quả đất? Cái gì là đứt dây tình cảm? Họ quen biết nhau?
- Mà… Em tới đây làm gì?_ Kang In đổi chủ đề, hỏi nó.
- À, em…
- Thưa tổng giám đốc tôi đã tới!_ Thư kí Elly từ thang máy vội vàng chạy tới_ giám đốc tới lâu chưa ạ?_ quay sang Kang In_ Chào phó giám đốc!
- 9 phút 52s_ nó nhìn đồng hồ, lạnh giọng_ được rồi, Elly cô chuẩn bị họp công ty đi. Phải xử lý hết vụ này.
- Dạ. Tôi biết rồi, thưa tổng giám đốc!
Thư kí đi mất. Nó quay lại nhìn đám tượng đang mắt chữ 0 mồm chữ A, thấy buồn cười lắm nhưng ko thể cười, đành đổi sang giọng lạnh lùng run sợ:
- Mấy người này sao vậy? Ko nghe thấy hả?
- Tổng… Tổng giám đốc… Là… Là em hả?_ Kang In lắp bắp, nhìn nó.
- Đúng! Chuyện này nói sau. Bây giờ đi chuẩn bị họp giải thích cho tôi vụ ăn cắp tài liệu vừa rồi_ nó nói xong bỏ đi để lại cơn gió lạnh thổi vù vù vào mấy người kia.
- Tổng… Tổng giám đốc… Là Nguyễn Bảo Nhi sao? Một trong Nhị công chúa