Công Chúa Thành Vương Phi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Lung Nguyệt cười khẽ nói: “Đúng là hai đứa trẻ chăm chỉ.”

“Ừm, đúng là hai đứa bé ngoan.” Bùi Nguyên Tu cũng cười. Hai tiểu tử này coi như cũng hợp ý hắn, chăm chỉ ngoan ngoãn, đàng hoàng không đần độn, còn có chút đại trí giả ngu.

“Ngồi trong điện đã lâu, y phục lại nặng, hẳn là nàng thấy mệt lắm đúng không?” Bùi Nguyên Tu thấy trên trán Lung Nguyệt có mồ hôi rỉ ra, đau lòng nói: “Về phòng thay xiêm y nhẹ nhàng rồi nghỉ ngơi một lúc, nhé?”

Lung Nguyệt khẽ gật đầu, tiết Đoan Dương chính là ngày nóng nhất trong năm. Nàng lại là phụ nhân có thai, lại càng thấy sợ nóng. Thế nhưng chuyện loan giá vẫn chưa biết cụ thể thế nào, bảo nàng làm sao yên tâm được đây?

Nàng chỉ đành chuyển hầu hết khối lượng cơ thể tựa vào Bùi Nguyên Tu.

Bùi Nguyên Tu thấy nàng kiên trì, cũng biết thê tử nhà mình có tính cố chấp, vậy nên cũng không khuyên nhiều, chỉ sai người lấy kiệu, đỡ nàng vào trong.

Còn chưa ra tới cửa, Bùi Đại đã tiến đến, khom lưng thi lễ rồi báo: “Bẩm Vương gia, Vương phi, người dẫn đầu loan giá là Anh Vương Điện hạ. Anh Vương tới đón Hoàng Thượng và Hoàng Hậu hồi triều.”

Lung Nguyệt vốn đang ngồi trong kiệu, nghe vậy liền hưng phấn vén rèm, cười nói: “Thật sao?”

“Bùi Tiểu Cương vừa mới truyền lời về, hiện tại hắn đang dẫn đoàn loan giá đến Vương phủ.” Bùi 

Click vào đây để xem tiếp nếu không thấy ảnh

Tập tin gởi kèm:
Chú thích: Đây là loan giá dưới thời nhà Nguyễn của Việt Nam
triều-Nguyễnjpg
hidden-sm hidden-md text-center ads-holder ads-taboola ads-taboola-desktop desktop-ads">

trướctiếp
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
$('head').append('');

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện