Công Chúa Thành Vương Phi

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

Bùi Nguyên Tu than nhẹ, Lý Lộc chết rồi, kế hoạch của hắn với Thái tử phải bàn bạc lại thôi.

Lý Lộc vừa chết, quan viên nằm trong khu vực đất phong đồng loạt dâng sớ đòi lập Lý Thọ làm Thành Quận Vương*. Lý Long Hữu đè sổ con ba tháng rồi cuối cùng vẫn phải phê dòng chữ: chuẩn tấu.

*Do một vài sai sót nên mình đã nhầm Thành Quận Vương thành Thừa Quận Vương. Xin lỗi mọi người QAQ. Mình sẽ cố gắng sửa chữa.

Vì vậy vừa qua tháng Giêng, Lý Thọ nghiễm nhiên ngồi lên ghế Thành Quận Vương.

Thời điểm Lý Thọ vui mừng hớn hở làm tiệc mừng tại Thành Quận Vương phủ thì Tĩnh Bắc Vương phủ lúc này lại đang chuẩn bị cho lễ Đố đèn.

Bùi tiểu Vương gia Bùi Triệu Đình đã hơn trăm ngày tuổi, bé đeo khóa Trường Mệnh mặc áo khoác làm từ da bạch hổ, đầu đội mũ màu đỏ viền lông trắng hình con hổ, đi đôi giày bé xinh cũng đầu hổ được phụ thân Tĩnh Bắc Vương gia ôm trong lòng. Bé nhìn đủ loại đèn nhiều hình dạng nhiều màu sắc, đôi mắt cười đến híp lại, miệng ê a kêu lên.

Lung Nguyệt cầm đèn Cá Chép đến trước mặt bé, đôi mắt tiểu tử kia liền sáng lên, đôi bàn tay núng nính như ngó sen
kia quơ quơ đòi cầm.

Lung Nguyệt nhanh chóng lui đèn về. (MTLTH.dđlqđ)

“Đình nhi muốn cầm đèn sao? Con phải đoán đúng câu đố mới được đấy nhé.”

“Nàng đừng trêu con nữa, cẩn thận con lại khóc nháo đó.” Bùi Nguyên Tu cười cười rồi sau đó nâng con trai lên cao cao nói: “Phụ thân lấy cho Đình nhi đèn lòng thỏ trăng to nhất kia nhé.”

Bùi Triệu Đình tựa như nghe hiểu, đôi lợi hồng hồng bé xinh hé ra kêu ‘a a a’

Lung Nguyệt kinh ngạc nhìn nhi tử, dí trán con mắng: “Tên nhóc này.”

Đợi đến khi một nhà ba người thỏa mãn cầm đèn lòng thỏ trắng hồi phủ, Tẩy Bích đứng bên ngoài nghênh đón, cười tươi thỉnh an: “Vương gia, Vương phi, Nguyên Tiêu an lành.”

“Xong hết rồi đúng không? Chúng ta mau vào nhà ăn thang viên* thôi.” Lung Nguyệt cười đáp ứng, bế con đi vào trong nhà.

*Thang viên: bánh trôi.

“Đây là thang viên sao?” Bùi Nguyên Tu nhìn mấy cục đen sì sì trong bát, nhất thời bối rối không biết đây là cái gì?

Lung Nguyệt cười giải thích nghi hoặc cho Bùi Nguyên Tu: “ Đây là thang viên rượu nếp. Thiếp nghiền mè


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện