Cho đến khi Huyền phi vào cung, mọi ảo tưởng của nàng đều bị mờ nhạt dần, Khương Linh ngoan cố không chịu thua, nàng không ngại phản nghịch lại phụ hoàng, nàng chỉ có một mẫu hậu và cũng không cần người thứ hai.Khương Linh không muốn dò hỏi hay kiểm tra tình cảm của phụ hoàng và mẫu hậu, mẫu hậu ra đi đã nhiều năm, phụ hoàng vì bà ấy mà bấy lâu nay vẫn không nạp phi, đã đủ thiệt thòi rồi."Là nhi thần không thích Liên Châu mới bảo người ra tay." Khương Linh cúi đầu nói nhỏ: "Nhi thần biết sai, xin nhận tội."Sắc mặt Khương Chiếu lạnh lùng, trong mắt hiện lên một tia sát ý, hắn nhắm hai mắt lại, cuối cùng thở dài một hơi, ôm chặt Khương Linh trong lòng, cẩn thận vuốt ve mái tóc dài của nàng."Phụ hoàng trách lầm A Linh rồi." Khương Chiếu nhẹ nhàng nói: "Là lỗi của phụ hoàng."Khương Linh ôm chặt Khương Chiếu, mũi có chút cay cay, nàng đã mất mẫu hậu, tuyệt đối không thể mất phụ hoàng.Huyên phi đang đứng ở một bên làm nền cuối cùng cũng bắt đầu hoảng sợ, chuyện này diễn ra rất khác với những gì nàng ta mong đợi, hoàng hậu đã chết nhiều năm, nếu hoàng đế thực sự nhớ nhung, tại sao lại bắt mẫu tộc của nàng ấy đến nơi Tây Nam xa xôi? Nàng ta nghĩ không thấu.Khương Chiêu từ đầu đến cuối không hề nhìn nàng ta, Huyên phi nghiến răng nghiến lợi, vội vàng quỳ xuống đất thỉnh tội: "Hoàng thượng thứ tội, thần thiếp vô ý mạo phạm tiên hậu, càng vô ý mạo phạm công chúa, chỉ nghĩ nơi này dẫu sao cũng là nơi công chúa lớn lên, tổ chức sinh thần chắc nàng sẽ rất thích, ai ngờ Liên Châu nó, nó lại hiểu lầm ý của thần thiếp… hoàng thượng thứ tội, thần thiếp thật sự không biết chuyện này!"Huyên phi nước mắt lăn dài, nàng ta khóc như lê hoa đái vũ, trông rất đáng thương."Hoàng thượng minh giám, thần thiếp tuyệt đối không có ý mạo phạm..."Khương Chiếu nhàn nhạt liếc nhìn nàng ta, cúi xuống nhìn Khương Linh, nhẹ giọng hỏi: "A Linh muốn tổ chức tiệc sinh nhật ở đâu?"Khương Linh suy nghĩ một hồi: "Nhi thần muốn ở Hữu Phiên Điện."Cung nhân hầu hạ trong Chiêu Dương Cung vốn không ít, sau khi Mục Diễn và Huyền Minh đến, nơi này dường như không đủ nữa, những ngày này đều tụ tập với đám người Trình Lập.Chính điện tuyệt đối không thể động đến, Hữu Phiên Điện cũng gần chỗ nàng, lại không có ai ở, là nơi thích hợp nhất."Cung Chiêu Dương vốn là để lại cho con." Trong mắt Khương Chiếu có chút kinh ngạc, hít sâu một hơi: "Mẫu hậu con từng nói, thứ của nàng ấy đều để lại cho con, không ai được động vào, kể cả trẫm."Khương Linh chớp chớp mắt, nhỏ giọng hỏi: "Thế nhi thần cho ai ở cũng đều được?"“Đương nhiên.” Thấy nàng không còn buồn bực, Khương Chiếu thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống, mặc kệ Huyên phi vẫn đang quỳ gối khóc, cười nhẹ hỏi: “A Linh muốn cho ai ở?"Khương Linh nghĩ cũng không cần nghĩ nói: "Mục Diễn, hắn vẫn chưa có chỗ ở..."Nói như thế có hơi quá huênh hoang, Khương Linh nhanh chóng nói thêm một câu: "Còn Huyền Minh, mấy người Hồng Lăng, để bọn họ chen chúc nhau rất là thiệt thòi cho họ."Khương Chiếu đột nhiên cảm thấy hơi chua xót.Vì cứu một tên ám vệ vô dụng mà tặng bức Đông Bích Thái Dược Đồ thì cũng thôi đi, ngay cả Hữu Phiên Điện cũng nỡ lấy ra, câu nào cũng đều gọi Mục Diễn, thật sự khiến ông ta có chút không vui.Thôi đi, nàng vui là được.“Tùy con.” Khương