Hắn lúc này nhìn lại thấy bên cạnh nàng có gất nhiều sổ sách nên liền đi tơi ngồi xuống cạnh nàng đưa tay lên giúp nàng bóp vai
"Những thứ này là Lý thúc đưa đến cho nàng đấy à?"
Nàng nghe vậy liền thở dài nói "Buổi sáng lúc chàng đi được chưa bao lâu thì ông ấy đến đưa cái này cho ta.
Ta vốn không định nhận mà muốn để ông ấy tiếp tục quản nhưng ông ấy lại cứ thế quỳ xuống xin ta nên ta cũng hết cách."
Hắn nghe vậy cũng hơi thở dài "Tuổi ông ấy cũng đã lớn có nhiều việc không được như trước nữa.
Lần này lại để nàng mệt nhọc rồi"
Nàng nghe vậy thì quay lại nhìn hắn mà mĩm cười "Không sao, không mệt ta dù sao cũng chẳng có việc gì làm nên đống sổ sách này ta quản là được"
Hắn nghe vậy càng thêm đau lòng, hắn biết nàng từ trước đến nay chưa từng đụng vào loại sổ sách như này vậy mà khi gã đến đây nàng phải đụng vào.
"A Yên, vất vã cho nàng" hắn đầy đau lòng nói, ánh mắt nhìn nàng tràn đầy yêu thương
Nàng vừa nhìn thấy thì liền cụp mắt xuống, không muốn nhìn thêm nàng ghét nhất chính là ánh mắt này của hắn.
Không hiểu sao nàng vô cùng bài xích nó.
Lý Khanh cứ đi tới hoàng cung như vậy vài ngày liền không đi nữa, hắn nói bản thân đã học được buối tóc nên vào một buổi sáng hắn lại lần nữa thay thế vị trí của Thu nhi.
Nàng nhìn qua gương thấy hình ảnh hắn đang vân vê đoạn mái tóc của nàng thì liền không dám thở mạnh, nàng thầm mong hắn sẻ không làm hư cả mái tóc của mình.
Hắn lúc này thật ra cũng đang rất căn thẳng, tay hắn lúc ngày cũng hơi rung nhẹ.
Nàng lúc này cũng hơi lo lắng mở miệng hỏi "Chàng có chắc rằng bản thân thật sự có thể làm được không vậy?"
"Ta...." hắn rất muốn trả lời nàng nhưng lại không biết phải trả lời như thế nào nê liền ấp úng.
Nàng nghe vậy thì hơi thở dài nhưng vẫn cố trấn tỉnh nói "Không sao chàng cứ từ từ, không cần phải lo lắng"
Hắn biết nàng đang trấn an mình nên nổi lo lắng cũng vơi đi nhiều lúc này hắn mới từ từ cầm từng lọn tóc mà vấn lên, hắn cố gắn điều chỉnh sau cho từng đường tóc hoàn hảo nhất.
Nếu thông thường nàng chỉ cần ngồi chừng mười lăm phút là có thể vấn song mái tóc nhưng hôm nay nàng phải ngồi gần một tiếng mái tóc mới được vấn xong.
Nàng lúc này nhìn vào trong gương hình ảnh phản chiếu phía trước xem như cũng tạm đươc nhưng không biết phía sau sẻ như thế nào, nàng lúc này không muốn nghĩ đến.
Cứ như vậy trong hơn nữa tháng do không phải thượng triều nên ngày nào hắn cũng vấn tóc cho nàng, ngày qua ngày động tác càng thuần thục tốc độ cũng nhanh hơn.
Cuối cùng thì cái ngày mà hắn không quấn lấy nàng đã đến, ngày đầu tiên hắn quay về cuộc sống phải lên triều và làm việc nàng vui tới nổi cả ngày hôm ấy ăn nhiều hơn nữa chén cơm.
"Nàng lúc này đang nằm ở ghế quý phi bên ngoài gốc cây lớn trước viện nhà nhã mà lên tiếng "Một tháng nay có điều tra